Chương 22

: Mở cửa nhà vệ sinh để ân ái: ”Cửa mở rồi, nếu sư nương lớn tiếng thì sẽ bị người khác nghe thấy…” (phần 1)
”Tôi… Chuyện của tôi không liên quan gì đến cậu!” Trực giác động vật nhỏ của Tô Mộc cảm giác được, nếu như cậu nói cho Mộc Vọng Tồn biết dấu vết trên người mình là do Lâm Tri Dịch làm ra, sợ rằng một giây kế tiếp, cậu thật sự sẽ bị ném vào trong cống thoát nước.
”Làm sao lại không liên quan đến tôi chứ? Vốn là thấy có lỗi với sư nương, nhưng bây giờ xem ra cũng có người khác có lỗi với sư nương rồi, vậy thì tôi không cần phải thấy có lỗi nữa, đúng chứ?” Mộc Vọng Tồn cong khóe môi, lộ ra nụ cười lạnh lùng khiến lòng người vô cớ run sợ.
Ngón tay của Tô Mộc nắm chặt thành quyền, vành mắt đỏ bừng, lần đầu tiên cậu không thể khống chế được tâm trạng của bản thân, mặc dù chính cậu cũng nghĩ khóc là vô dụng.
Mộc Vọng Tồn đưa tay xoa xoa lên khóe mắt Tô Mộc, cúi đầu, hai chóp mũi áp vào nhau, hơi thở quẩn quanh, giống như một khắc sau là sẽ hôn nhau, nhưng không có, Mộc Vọng Tồn nhìn ánh mắt hốt hoảng của Tô Mộc, âm thanh khàn khàn: ”Thoạt nhìn sư nương đối với tôi hình như cũng không phải là thờ ơ.”
Ngón tay cậu ta đặt nhẹ lên háng của người đàn ông mới vừa bị hoảng sợ hoặc lo lắng mà dần dần phồng thành một túp lều, đầu ngón tay chậm rãi di chuyển trên dương vật cách hai lớp vải, thỉnh thoảng lại chạm nhẹ lên phía trên hai cái, thoải mái như đang chơi đàn piano: ”Sư nương không muốn tôi sao?”
Mi mắt thiếu niên rũ thấp, trong nháy mắt liền tạo ra một vẻ mặt giống như đang khổ sở.
Tô Mộc gần như bị Mộc Vọng Tồn làm cho mê hoặc.
Nhưng mà một giây tiếp theo cậu chợt nhớ ra, trong miêu tả của cốt truyện về nhân vật phản diện thiên tài này, khi Mộc Vọng Tồn xuất hiện trong cốt truyện là thời điểm cậu ta đi theo Lâm Tri Dịch và trở thành học sinh, khi đó Mộc Vọng Tồn mới vừa mười lăm tuổi, hôm nay coi như ít nhiều gì cũng qua hai năm, Mộc Vọng Tồn vẫn chưa tới mười tám…
Mà trong văn miêu tả tâm tư của cậu ta kín đáo lại cay độc, khi chĩa dao về phía người khác, bản thân mình không có chỗ nào bất lợi, đương nhiên bao gồm cả Tô Mộc, khi con dao của cậu ta nhắm vào nhóm nhân vật chính, cốt truyện lúc đó đang đứng trước sóng gió kinh hoàng…
Dù thiếu niên trước mặt có gương mặt non choẹt mà dịu dàng mười phần, thì người trước mắt cũng không phải là người mà cậu có thể chơi qua!
Thậm chí có thể nói là mười cậu cũng không đủ chơi Mộc Vọng Tồn!
”Không!” Tô Mộc nghiến răng.
Tuy nhiên, vừa mới từ chối thì Tô Mộc đã ngay lập tức bị thiếu niên dịu dàng ôm vào bồn cầu, đậy nắp xuống, thuận tay cởi chiếc tạp dề nhỏ mà phục vụ đeo trên người ra, ném lên trên bồn cầu, đặt Tô Mộc ngồi lên trên đó.
”Sư nương thật khiến tôi đau lòng, tôi cho rằng mình sẽ không bị sư nương từ chối, dù sao lúc ở trong phòng riêng, sư nương cũng rất chủ động.” Ánh mắt Mộc Vọng Tồn lóe lên tia sáng lạnh như băng, nhưng sắc mặt lại thật sự giống như đang đau lòng.
Ngón tay chậm rãi quét qua những dấu vết mập mờ kia, Mộc Vọng Tồn cứ như đang khổ sở ——
”Tôi cho rằng sư nương rất thích tôi, nhưng hóa ra là vừa mới lên giường với người khác, tùy ý trêu chọc như một con chó hay con mèo vậy, tùy ý khiêu khích tôi…”

Quyển 1 –

Bình luận

Để lại bình luận