Chương 21

Trong mắt Cảnh Minh Hạo, nơi nào họ đến cũng đẹp mà phong cảnh đẹp nhất chính là Quý Thanh Hồng Thế nên mỗi khi hắn đúng lý hợp tình đưa Quý Thanh Hồng đến bất cứ chỗ nào cũng đều phải cᏂị©Ꮒ anh một lần, tóm lại là làʍ t̠ìиɦ một cách điên cuồng.
Điều đáng nể là tinh lực của hắn quá dư thừa, cho dù mỗi ngày có cᏂị©Ꮒ Quý Thanh Hồng đến tận đêm hôm khuya khoắt thì vẫn hoàn thành tốt công việc của mình.
Có một lần, Quý Thanh Hồng nghe phong thanh cấp trên rất hài lòng với năng lực công tác của Cảnh Minh Hạo, muốn điều chuyển hắn đến làm việc tại trụ sở chính của công ty.
Thực ra Quý Thanh Hồng tràn ngập chờ mong đối với lời đồn lớn này bởi nếu bệnh tình của em gái chuyển nặng, tiền tiếp tục điều trị chắc chắn sẽ tăng lên. Cảnh Minh Hạo được đến trụ sở chính làm hẳn là được thăng chức tăng lương rồi, sức khỏe của em gái cũng được bảo đảm hơn.
Làʍ t̠ìиɦ xong, Cảnh Minh Hạo nhéo nhéo núʍ ѵú mềm mại bị chơi bự lên một ít của Quý Thanh Hồng, tỏ vẻ hơi khó hiểu: “Em gái, em gái, trong đầu anh suốt ngày chỉ biết nghĩ đến em gái. Anh không nghĩ cho mình à? Tôi có tiền sẽ có thể mua cho anh tất cả những gì anh muốn.”
Núʍ ѵú Quý Thanh Hồng vừa rồi bị Cảnh Minh Hạo cắn xé mãi, hiện tại lại bị mạnh mẽ xoa nắn nên hơi đau. Nộn huyệt cũng phải thừa nhận vận động quá liều nên cũng trướng đau y như thế, cả người chỗ nào cũng thấy mỏi mệt. Anh lau mồ hơi trên trán, bình thản nói: “Người bị bệnh là nó, không phải tôi.”
Người vì bệnh nặng mà chẳng thể đi học đi làm, chẳng thể sống tự do tự tại là em gái, không phải anh.
Cảnh Minh Hạo hôn lên trán Quý Thanh Hồng rồi lại hôn lên đầu ngón tay tái nhợt của anh: “Anh có ghen tỵ với cô ấy không?”
Quý Thanh Hồng lắc đầu.
Có gì mà ghen tỵ cơ chứ? Đó là em gái anh kia mà.
Hơn nữa Quý Thanh Hồng không phải là người thích mang trên mình gánh nặng tâm lý tiêu cực mà sống.
Cho nên sau khi lên giường với Cảnh Minh Hạo, tuy mới đầu Quý Thanh Hồng cũng có hơi chột dạ không dám đối mặt với em gái nhưng lúc sau anh đã có thể tự thuyết phục chính mình.
Quý Thanh Hồng từng cho rằng cậu em rể Cảnh Minh Hạo này thực sự rất yêu em gái mình, hiện tại mới biết hóa ra hắn là tên biếи ŧɦái không có điểm mấu chốt. Anh tự nói với bản thân còn may Cảnh Minh Hạo không cᏂị©Ꮒ người ngoài mà lại chọn trúng người anh trai cùng em gái sống nương tựa vào nhau này. Ít nhất anh cũng sẽ không hại em gái mình, mà Cảnh Minh Hạo mặc nhiên cũng sẽ đối xử tốt với vợ cho dù đó là vì anh hay vì em gái anh.
Sau khi tìm cho mình hết lý do này đến lý do khác, Quý Thanh Hồng bèn coi như chưa có chuyện gì xả ra, đi công tác cùng Cảnh Minh Hạo thì làm xằng làm bậy. Mọi thắng cảnh lớn nhỏ của thành phố này đều lây dính thể dịch của hai người.
Quý Thanh Hồng đã quen nếp sinh hoạt như vậy nhưng khi được Cảnh Minh Hạo dẫn đến một ngôi chùa, anh vẫn không kìm được phải trợn trắng mắt.
Biếи ŧɦái quá đi mất. Thế nhưng Quý Thanh Hồng lại chẳng thể không khuất phục tên biếи ŧɦái này, chịu bị Cảnh Minh Hạo đè dưới tàng cây cᏂị©Ꮒ giữa nơi chùa miếu uy nghiêm.
Rất nhanh, quần áo đã bị cởi xuống. Cuối cùng thì Cảnh Minh Hạo cũng đã thấy được qυầи ɭóŧ tình thú bị thấm ướt khi hắn banh rộng hai chân Quý Thanh Hồng.
Lúc trước hắn ép Quý Thanh Hồng mặc vào. Chiếc qυầи ɭóŧ chỉ có mỗi mảnh vải mỏng che đi côn ŧᏂịŧ tinh xảo phấn nộn, các chỗ còn lại toàn là dây mảnh.
Căn bản là chả có tí tác dụng che lấp nào, đã thế còn không ngừng cọ xát lên huyệt mềm mập mạp cộng với việc anh cũng hơi chờ mong khiến Quý Thanh Hồng trên đường đi đã ướŧ áŧ hết cả rồi. Chẳng qua là vì bị Cảnh Minh Hạo đưa đến nơi chùa miếu nên anh mới trở nên do dự.

Bình luận

Để lại bình luận