Chương 21

Hoắc Thi Mạn chỉ vào một nơi, cười nói “Bọn họ đứng chung một chỗ thật xứng đôi, cô cảm thấy thế nào?”
Chân Úc nhìn qua, Hoắc Vũ Phỉ cùng Thẩm Thanh Hiên đang nói gì đó, Hoắc Vũ Phỉ tươi cười xán lạn, giống như nói đến chuyện gì thú vị, cô ta che miệng cười mi mắt cong cong, Thẩm Thanh Hiên cũng cười.
Sau đó hai người chạm chạm ly rượu, Thẩm Thanh Hiên cúi đầu, Hoắc Vũ Phỉ tiến đến bên tai anhh lặng lẽ nói cái gì đó.
Thẩm Thanh Hiên tính tình lãnh đạm, không hay nói.
Đây vẫn là lần đầu tiên Chân Úc nhìn thấy anh vừa nói vừa cười với người khác, cử chỉ thân mật.
Mà đối tượng này lại là mối tình đầu kiêm bạn gái cũ của anh, cũng rấtvi diệụ
Nếu dư tình chưa dứt, vì sao còn muốn ký kết hiệp nghị này với cô?
Anh không thiếu tiền, có thể cự tuyệt thỉnh cầu lúc trước của cô, ký hiệp nghị kết hôn rồi lại cùng bạn gái cũ dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng , thật sự là tra nam.
ý chỉ vẫn còn tình cảm
Chân Úc ngược lại nghĩ, chẳng lẽ lúc ấy Thẩm Thanh Hiên và Hoắc Vũ Phỉ đang cãi nhau, Thẩm Thanh Hiên dưới sự tức giận tìm đối tượng để kết hôn? Dùng để chọc tức Hoắc Vũ Phỉ?
Tình sử của Chân Úc khá đơn giản, trước khi kết hôn với Thẩm Thanh Hiên, chưa từng nói chuyện yêu đương, cho nên đối với dây dưa tình cảm cô không hiểu, không có kinh nghiệm, chỉ có thể sử dụng͟͟ số lượng tế bào não ít ỏi của mình đi suy đoán.
“Chân tiểu thư sao không nói lời nào? Chị học của tôi cùng Thẩm tổng là bạn tốt nhiều năm, cũng từng là người yêu, là mối tình đầu của nhaụ Bởi vì một vài hiểu lầm mà chia tay, hiện giờ chị họ của tôi vì anh ấy mà từ bỏ sự nghiệp từ nước ngoài trở về kế thừa gia nghiệp, xem bọn họ nói chuyện với nhau thật vui vẻ, nói vậy rấtnhanh là có thể truyền ra tin tức tốt rồi.”
“Phải không, vậy trước tiên phải nói chúc mừng rồi.” Chân Úc không mặn không nhạt nói.
Hoắc Thi Mạn thần sắc khinh thường, thầm nghĩ “Sức chịu đựng cũng thật tốt.”
“Tu hú chiếm tổ, hiện giờ chính chủ đã trở lại, còn hy vọng người nào đó có thể nhận rõ thân phận của mình sớm chút rời đi, chừa cho mình chút thể diện.”
Chân Úc nghe được lời này cảm thấy có chút khôi hài.
Em họ của bạn gái cũ Thẩm Thanh Hiên tới nói lời này với mình, có lập trường gì? Mặt mũi cũng thật lớn.
“Hoắc tiểu thư, cô nên gọi tôi một tiếng Thẩm phu nhân, ít nhất hiện tại tôi và Thẩm Thanh Hiên còn chưa ly hôn.”
“Không biết hôm nay cô tới đây với lập trường gì để nói lời này với tôi, Hoắc gia sao? Vậy Hoắc gia các người gia giáo cũng thật đúng là làm người ta không dám khen tặng.”
Hoắc Thi Mạn thấy Chân Úc dầu muối không ăn, tức giận đến cắn chặt răng.
Chim sẻ chính là chim sẻ, thật sự nghĩ là bản thân bay lên cành cao thì coi mình phượng hoàng rồi sao?
Quả thực là tự rước lấy nhục.
“Đừng vui vẻ quá sớm, gọi cô một tiếng Thẩm phu nhân cô nhận được sao? Chân Úc, cô cũng không nhìn xem cô có thân phận gì. Gia đình bình dân chính là không phóng khoáng, tôi nghe nói cô kết hôn một năm đã muốn mang thai đến điên rồi, a, cũng đúng, thủ đoạn tốt nhất mà các người có thể nghĩ đến chính là dùng đứa bé để giữ ͼhân đàn ông.”
“Xem bộ dáng của cô này, cái bụng một chút động tĩnh cũng không có, chỉ sợ cô muốn đựng nước tɾong giỏ tre đều là phí công thôi. Hiện giờ chi tôi đã trở về, Thẩm phu nhân này của cô cũng không đảm đương nổi mấy ngày nữa. Nói đến cũng thật đáng thươռg, cô xem cô và Thẩm Thanh Hiên kết hôn lâu như vậy, nagy cả hôn lễ cũng không có, tên tuổi Thẩm phu nhân này của cô cũng không có nhiều người biết. Hiển nhiên, Thẩm Thanh Hiên cũng không muốn công khai thân phận của cô với bên ngoài. Xem trên tay cô cái gì cũng không mang, chẳng lẽ Thẩm Thanh Hiên ngay cả nhẫn kim cương cũng không chuẩn bị cho cô một cái?”
Hoắc Thi Mạn nói khó nghe trắng ra như vậy, Chân Úc tính tình tốt cũng nhịn không nổi.
“Cô có ý kiến có thể trực tiếp đi nói với Thẩm Thanh Hiên, tôi không tiếp nổi.”
Chân Úc nói xong xoay người muốn đi, Hoắc Thi Mạn từ tɾong tay người phụcvụ cầm hai ly champagne đuổi theo Chân Úc.
“Cô muốn qua đi tìm Thẩm tổng? Ngại quá, tối nay Thẩm tổng luôn phải ở bên chị tôi.”
Nói xong cô ta đem ly rượu đưa tới trước mặt Chân Úc.
“Biết hiện tại cô vừa hận vừa sợ, tới, uống một ly để bình tĩnh lại.”
Bệnh tâm thần, Chân Úc nhíu mày, đẩy ly rượu Hoắc Thi Mạn đưa ra. Hoắc Thi Mạn lộ ra nụ cười đã đạt được mục đích, tay đột nhiên run rẩy rượu tɾong ly toàn bộ đổ lên người Chân Úc.
Rượu làm dơ lễ phục̶, vải dệt dán lên người nhìn vô cùng chật vật.
“Cô ”
“Chân tiểu thư, thực xin lỗi tôi không phải cố ý, cô không muốn uống rượu thì nói với tôi là được, tôi không nghĩ tới cô sẽ tức giận đẩy ra, thực xin lỗi là tôi không cầm ¢hắc ly rượu ”
Hoắc Thi Mạn đưa tới một nữ phụcvụ ở bên cạn♄.
“Mau, mang Chân tiểu thư đi đổi một bộ lễ phụckhác.”
Người chung quanh chú ý tới động tĩnh bên này, sôi nổi nhìn lại đây, nghe được Hoắc Thi Mạn nói vì thế ánh mắt dừng trên người Chân Úc liền có chút khinh thường.
Chân Úc là người Thẩm Thanh Hiên mang đến, tiểu thư Hoắc gia kính rượu cô, cô thế nhưng thô lỗ đẩy ra như vậy, thật đúng là ngạo mạn vô lễ.
Cho rằng ngồi lên đùi Thẩm Thanh Hiên là có thể muốn làm gì thì làm?
Cũng chỉ là người bạn nữ cùng tới bữa tiệc mà thôi, thủ đoạn cũng thật lợi hại, còn có thể đảo lộn mọi thứ như vậy?
Chân Úc có hỏa không chỗ phát, trừng mắt nhìn Hoắc Thi Mạn một cái sau đó theo sự dẫn dắt của người phụcvụ đi thay quần áo.

Bình luận

Để lại bình luận