Chương 21

“Tần Huyên, có phải con lại khi dễ em gái nữa hay không!!”

Tần Huyên: “……”

Hắn không chút hoang mang mà kéo ra ghế dựa ngồi xuống, bình tĩnh nói: “Con không có.”

Lưu Nhụy không tin, “Nếu không đúng như vậy, thì tại sao em gái lại không muốn ngồi cạnh con?”

Tần Huyên nhướng mày, nhìn về phía Tần Niệm, nói: “Em gái cảm thấy con vẽ tranh rất đẹp.”

Lúc này Tần Niệm còn đang giả ngu, nghe được anh trai nói như vậy, sợ tới mức ngay lập tức trừng lớn đôi mắt.

Sao hắn dám có thể đem vấn đề bức tranh mà nói ra, không muốn sống nữa sao?!!

Sau đó, liền nghe thấy hắn nói tiếp: “Em ấy muốn con dạy em ấy vẽ tranh, con không muốn.”

“Cái gì?” Lưu phu nhân cùng Tần tiên sinh đồng thời trừng lớn đôi mắt.

Tần Niệm cũng trừng lớn đôi mắt.

“Tần Huyên, con chán sống rồi?! Cư nhiên dám không dạy em gái con!” Tần tiên sinh tức giận.

Lưu Nhụy khắp nơi tìm chổi lông gà, “Tôi phải đánh chết cái tên nghịch tử này mới được!”

Tần Niệm nhỏ giọng giải thích: “Không phải……”

Tần tiên sinh tiếp tục nổi giận.

Lưu phu nhân tiếp tục tìm chổi lông gà.

Tần Huyên tiếp tục bình tĩnh mà xin tha, “Con không dám, con về sau sẽ ngoan ngoãn dạy em gái vẽ tranh ạ.”

Tần Niệm: “……”

Sau khi ăn cơm xong, Tần Niệm liền bị bắt đi học vẽ.

Tuy rằng cô một chút cũng không muốn học.

Nhưng bởi vì ba mẹ Tần quá mức nhiệt tình, làm cô thật tình không thể mở miệng từ chối. Nếu cô không học, rất có khả năng bọn họ sẽ đại nghĩa diệt thân, đem Tần Huyên đánh chết, tuy rằng cuối cùng mẹ Tần vẫn không có tìm thấy chổi lông gà, bởi vì bà căn bản không có mua vật dụng đó.

Tần Niệm có chút tức giận, chủ yếu là vì cô cảm thấy anh trai đã lừa gạt ba mẹ, cô rõ ràng không muốn học vẽ tranh, hắn lại ở trước mặt ba mẹ nói dối.

Tần Niệm tuy rằng ngoan ngoãn, nhưng không ngốc, cô cảm thấy anh trai quá giảo hoạt.

Cho nên buổi tối hôm nay cô kiên quyết không đi tìm anh trai hỏi bài tập, cũng không thể tự làm bài tập nên cô định ngày mai sẽ tới lớp hỏi Từ Gia, bởi vì cô nhìn ra được Từ Gia thế nhưng cũng là một học bá nha.

Tần Niệm không tới phòng của Tần Huyên, làm Tần Huyên đợi nguyên một canh giờ, rốt cuộc đợi không được, bản thân đành đi tới phòng bên cạnh tìm em gái.

Sau một hồi gõ cửa phòng, hắn cũng không có lấy bình tĩnh như ngày thường, mà có chút vội vàng hỏi cô: “Tối hôm nay em không làm bài tập về nhà à? Biết làm hết rồi?”

Tần Niệm tránh đi ánh mắt của hắn, quay đầu nhìn về nơi khác, không có trả lời vấn đề của hắn.

Thấy cô như vậy, Tần Huyên liền đoán được là cô đang tức giận, cô gái nhỏ này thật sự rất ngoan, lúc tức giận cũng đều là bộ dáng an tĩnh không quấy nháo.

“Nói chuyện.” Tần Huyên ép hỏi cô.

Tần Niệm mím môi, thấp giọng nói: “Không muốn hỏi anh.”

Tần Huyên nhíu chặt mày, “Vậy em muốn đi hỏi ai?”

“Hỏi Từ Gia.”

“Từ Gia là ai? Nam hay nữ?”

Bình luận

Để lại bình luận