Chương 21

Mộ Dung Tuyết đem quần lót Lâm Nhiên kéo xuống, sau đó nhẹ nhàng bẻ ra hai chân Lâm Nhiên.

Như vậy, cánh hoa phấn nộn liền không hề che đậy mà xuất hiện ở trước mắt Mộ Dung Tuyết.

“Lỗ nhỏ thật xinh đẹp!”

Mộ Dung Tuyết cảm thán nói, mỗi một lần nhìn liền nhịn không được muốn tán thưởng một lần. Âm hộ Lâm Nhiên bởi vì bị trứng rung kích thích, đã sớm trở nên vô cùng ướt át, ở trên hoa môi màu hồng phấn đọng đầy dâm thủy, óng ánh sáng long lanh, làm Mộ Dung Tuyết nuốt xuống một ngụm nước bọt, có một loại xúc động muốn liếm láp. Đương nhiên, nàng cũng làm theo.

Vươn cái lưỡi phấn nộn, nhẹ nhàng liếm xung quanh cánh hoa, dường như đang nếm thử sơn hào hải vị gì.

“Không…… Không cần liếm!”

Lâm Nhiên vội vàng đẩy Mộ Dung Tuyết ra, nếu mà cứ tiếp tục như vậy, bản thân sẽ làm ra hành vi cực kỳ xấu hổ, trong cơ thể mãnh liệt chấn động, làm cô đứng ở biên giới sụp đổ.

Mộ Dung Tuyết đem trứng rung bên trong Lâm Nhiên tắt đi, sau đó kéo ra ngoài, làm cô cảm thấy một tia hư không trong cơ thể .

“Hô ~ hô ~”

Ngay sau đó, Mộ Dung Tuyết liền hôn lên Lâm Nhiên, ngón tay cũng thuận thế cắm vào mật đạo của cô.

“Ư ~ a ư ~”

Tiếng rên rỉ của Lâm Nhiên bị Mộ Dung Tuyết chắn ở trong miệng, hai chiếc lưỡi thơm tho quấn quýt lấy nhau, âm thanh nước bọt va chạm vang vọng toàn bộ văn phòng.

Thật lâu sau, hai cánh môi mới tách ra, đôi tay Lâm Nhiên chống ở trên bàn, bụng nhỏ phối hợp với động tác thọc vào rút ra của Mộ Dung Tuyết, hơi hơi di động trên dưới .

“Hô ~ a ~ a……”

Trong miệng Lâm Nhiên không ngừng phun ra tiếng rên rỉ, hơi thở màu hồng phấn che kín toàn bộ văn phòng.

“A a a!!”

Rốt cuộc, ở dưới sự tiến công của Mộ Dung Tuyết, Lâm Nhiên bị trứng rung tra tấn hồi lâu, rất nhanh liền tiết ra mật hoa, phun ở trên bàn, hình thành một bãi nước sáng lấp lánh.

“Hô ~ hô……”

Lâm Nhiên hòa hoãn dư vị, Mộ Dung Tuyết xoay người đi lấy khăn giấy đem vệt nước lau khô, sau đó lại giúp Lâm Nhiên xoa xoa lỗ nhỏ.

Mộ Dung Tuyết đã sớm dự đoán được quần lót Lâm Nhiên sẽ ướt, cho nên đã chuẩn bị sẵn một cái, đưa cho Lâm Nhiên.

“Tiểu sủng vật, có hứng thú làm thư ký của chị không?”

Mộ Dung Tuyết để Lâm Nhiên ngồi ở đối diện chính mình, mỉm cười nhìn cô, hỏi.

“Thư ký?”

Lâm Nhiên có chút nghi hoặc.

“Chính là ngày thường đưa nước, đưa đưa văn kiện gì đó.”

Bình luận

Để lại bình luận