Chương 2

“Còn anh là Quang, người đang chống đẩy đó,” Quang vừa nói vừa lật úp người lại, chống tay đứng dậy. Anh ta có mái tóc ngắn, khuôn mặt tròn hơn một chút so với Tùng và Vinh, nhưng cơ bắp cũng không hề kém cạnh.

“Và anh là Hưng. Chào em,” Hưng, chàng trai vừa lau tóc, lên tiếng. Hưng có vẻ là người hoạt bát nhất, ánh mắt tinh ranh lướt qua Minh An một cách không che giấu. Anh ta lại đưa tay lên vuốt vuốt mái tóc ướt của mình.

Minh An cười tít mắt, hoàn toàn không nhận ra những ánh mắt và biểu cảm phức tạp của bốn chàng trai. “Em chào các anh! Vậy bây giờ em có thể dọn đồ vào được chưa ạ?”

Tùng khẽ thở dài. “Cứ dọn vào đi, Minh An. Chắc là nhà trường sẽ sớm sắp xếp lại thôi. Trong lúc đó, cứ tạm ở đây đã.”

Minh An vui vẻ gật đầu, kéo vali và ba lô của mình vào góc phòng, cạnh chiếc giường tầng còn trống. Bốn chàng trai nhìn nhau. Một sự im lặng nặng nề bao trùm căn phòng. Hưng là người đầu tiên phá vỡ.

“Này, em Minh An. Em mới từ đâu đến vậy?” Hưng hỏi, cố gắng tỏ ra tự nhiên.

“Em từ quê lên ạ. Mới tốt nghiệp cấp ba. Em là thủ khoa đó nha!” Minh An tự hào khoe, rồi bắt đầu mở vali.

“Thủ khoa ư?” Vinh buột miệng. “Nhìn em… không giống thủ khoa lắm.”

Minh An lại ngây thơ đáp: “Vậy ạ? Em cũng không biết nữa. Em chỉ học bài thôi mà.”

Quang cười khẩy một tiếng. “Đúng là thủ khoa có khác. Trông ngây thơ thật.” Anh ta lại quay về tư thế chống đẩy, nhưng ánh mắt vẫn lén lút liếc nhìn về phía Minh An.

Minh An bắt đầu lấy quần áo ra khỏi vali. Cô không hề hay biết rằng mỗi cử động của cô đều thu hút sự chú ý của bốn chàng trai. Cô lấy ra vài chiếc áo phông, quần short, và… một vài bộ đồ ngủ mỏng manh, thậm chí có cả một bộ pijama bằng lụa mỏng tang. Những bộ đồ này, nếu mặc vào, chắc chắn sẽ không thể che giấu được đường cong bốc lửa của cô.

Đêm dần buông. Căn phòng ký túc xá trở nên ấm cúng hơn. Sau bữa tối ở căng tin, Minh An trở về phòng. Ba chàng trai Vinh, Quang, Hưng đã ở trong phòng, còn Tùng thì chưa về. Họ đang chơi game, tiếng la hét vang dội.

“Các anh ơi, em đi tắm đây!” Minh An nói vọng vào.

“Ừ, em cứ tự nhiên nhé!” Hưng đáp, mắt vẫn dán vào màn hình.

Minh An cầm bộ đồ ngủ mỏng tang, bước vào nhà tắm chung của phòng. Tiếng nước chảy róc rách. Ba chàng trai vẫn say sưa chơi game, nhưng tai họ đều vô thức lắng nghe âm thanh từ nhà tắm.

Khoảng mười lăm phút sau, tiếng nước tắt. Minh An bước ra.

Cả ba chàng trai đồng loạt “đứng hình”.

Minh An hoàn toàn trần trụi.

Cô không hề mặc bất cứ thứ gì trên người. Làn da trắng mịn như sữa hiện rõ dưới ánh đèn điện, phản chiếu một vẻ đẹp nguyên sơ, không chút che đậy. Bộ ngực căng tròn, nở nang, nảy lên một chút theo mỗi bước chân của cô. Vòng eo thon gọn, kết hợp hoàn hảo với đường cong mềm mại của hông và cặp mông đầy đặn, tròn trịa. Giữa hai chân cô, lấp ló cửa huyệt âm đạo ẩn hiện giữa lùm lông tơ đen nhánh, ướt át do mới tắm xong. Những giọt nước còn đọng lại trên mái tóc dài, óng ả, chảy dọc xuống bờ vai trần mịn màng, lướt qua đôi gò bồng đảo căng phồng rồi biến mất giữa khe ngực sâu hút.

Ba chàng trai nuốt khan. Tiếng điều khiển game rơi xuống sàn. Miệng họ há hốc, ánh mắt dán chặt vào Minh An, không thể rời đi. Hưng là người đỏ mặt nhất, hai tai đỏ ửng. Vinh thì mặt cắt không còn giọt máu, anh ta chưa từng thấy cảnh này trong đời. Quang thì cứng đờ, ánh mắt dại đi.

Minh An vẫn giữ nụ cười hồn nhiên trên môi. Cô bước ra, lấy khăn bông lau tóc một cách tự nhiên như thể không có gì lạ.

“Các anh sao thế ạ? Sao nhìn em lạ vậy?” Minh An hỏi, giọng vẫn trong trẻo, không chút ngại ngùng.

Hưng lấy lại bình tĩnh. “Em… em không mặc quần áo à?”

Minh An nghiêng đầu. “À, buổi tối em toàn cởi truồng đi ngủ mà. Ở nhà em cũng vậy. Tắm xong là em cởi ra hết. Mặc đồ ngủ vướng víu lắm. Với lại, ở đây nóng mà.” Cô nói, vẫn hoàn toàn trần trụi đứng trước mặt ba chàng trai. Cô không hề thấy xấu hổ hay ngượng ngùng. Đối với cô, đây là chuyện hoàn toàn bình thường.

Ba chàng trai nhìn nhau, rồi lại nhìn Minh An. Họ không biết phải phản ứng thế nào. Họ chưa từng gặp một cô gái nào… ngây thơ đến mức này. Hay là, cô ta cố tình trêu chọc họ? Nhưng nhìn ánh mắt và nụ cười của cô, không hề có chút giả tạo nào.

“Minh An… em… em nên mặc đồ vào đi,” Vinh lắp bắp nói, anh ta cảm thấy cổ họng khô khốc.

Minh An lại cười. “Nhưng em bảo là em không thích mặc đồ ngủ mà. Nóng lắm. Các anh không thấy nóng sao?”

Cô nói xong, tiến đến trước mặt Hưng, người đang ngồi gần nhất, tay cầm điều khiển game. Minh An vươn tay sờ lên trán Hưng. “Anh Hưng nóng ran thế này mà còn mặc áo ba lỗ. Cởi ra cho mát đi ạ!”

Bàn tay mềm mại của Minh An chạm vào làn da trần của Hưng, khiến anh ta giật bắn người. Hưng cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng. Bộ ngực Minh An, đồ sộ và căng tròn, gần như chạm vào cánh tay anh ta khi cô vươn người tới. Anh ta có thể cảm nhận rõ hơi ấm từ cơ thể cô tỏa ra, cùng với mùi hương xà phòng thoang thoảng.

Quang và Vinh nhìn cảnh đó, ánh mắt dán chặt vào Minh An. Cả ba đều có cảm giác một ngọn lửa đang bùng lên trong cơ thể, thiêu đốt từng mạch máu. Họ đều là những chàng trai đang ở tuổi sung mãn, đã quen với việc xem phim người lớn và tự giải quyết nhu cầu sinh lý của mình. Nhưng việc một cô gái trần trụi, quyến rũ như Minh An đứng ngay trước mắt, lại còn vô tư chạm vào người họ, thì đây là một trải nghiệm hoàn toàn khác.

Tùng, người đi vắng nãy giờ, mở cửa bước vào. Anh ta vừa đi tắm ở khu tắm công cộng về, người còn hơi ướt. Anh ta sững người lại.

Bình luận

Để lại bình luận