Chương 2

Cả hai nhanh chóng mặc lại quần áo rồi rón rén rời khỏi phòng hải đồ, cố gắng tỏ ra tự nhiên nhất có thể. Sanji đang ở trong bếp, ngân nga một giai điệu nào đó trong khi lật những miếng trứng ốp la trên chảo. Zoro thì đã ở trên đài quan sát, tiếng kim loại va vào nhau cho thấy anh đang nâng tạ. Trên boong tàu, Usopp và Chopper đang chơi trò đuổi bắt quanh cột buồm chính. Mọi thứ dường như vẫn bình thường.

Luffy và Nami tách nhau ra, mỗi người đi về một phía như thể không có chuyện gì xảy ra. Nhưng khi họ tập trung tại bàn ăn, những tương tác nhỏ không thể che giấu được. Lúc đưa cho Nami ly nước cam, tay Luffy đã “vô tình” lướt qua eo cô. Và khi Luffy đang vươn tay lấy miếng thịt xông khói cuối cùng, chân của Nami ở dưới gầm bàn đã khẽ cọ vào bắp đùi cậu.

Những cử chỉ đó tinh vi đến mức chỉ có người trong cuộc mới hiểu, nhưng chúng không qua được đôi mắt đại bàng của Sanji. Chàng đầu bếp đặt đĩa thức ăn xuống bàn, lông mày trái khẽ giật giật.

“Nami-swan, trông em hôm nay có vẻ rạng rỡ lạ thường,” Sanji nói, cố nặn ra một nụ cười galant nhưng có phần gượng gạo.

“Vậy à? Chắc tại tối qua tớ ngủ ngon,” Nami đáp, nháy mắt với Luffy khi không ai để ý.

Luffy chỉ gãi đầu cười hề hề, miệng đã nhét đầy trứng và bánh mì. Cậu không giỏi che giấu cảm xúc, nhưng sự vô tư của cậu lại chính là lớp ngụy trang hoàn hảo nhất.

Bữa sáng kết thúc trong không khí ồn ào và vui vẻ như mọi khi. Sau khi đã ăn no nê, Nami đứng dậy, đi về phía lan can tàu và rút chiếc ống nhòm ra. Cô nheo mắt nhìn về phía chân trời.

“Luffy!” cô đột nhiên gọi lớn, giọng có chút phấn khích.

Luffy chạy tới bên cạnh cô, miệng vẫn còn đang nhai. “Có gì thế Nami?”

Nami hạ ống nhòm xuống, nụ cười rạng rỡ nở trên môi. Cô chỉ tay về một chấm đen mờ ảo ở phía xa. “Một hòn đảo! Theo hải đồ thì đó là đảo Rapsodia, còn được gọi là ‘Đảo Giai Điệu’. Nghe nói ở đó có những loại nhạc cụ kỳ lạ và những lễ hội không bao giờ kết thúc!”

Mắt Luffy sáng rực lên. Lễ hội đồng nghĩa với tiệc tùng và thức ăn.

“Tuyệt vời! TỚI ĐÓ THÔI!” cậu hét lớn, sự hào hứng về cuộc phiêu lưu mới đã tạm thời át đi những ham muốn vừa chớm nở ban sáng. Cuộc hành trình của họ lại tiếp tục, với một hòn đảo mới để khám phá và một mối quan hệ vừa bước sang trang mới, đầy ngọt ngào và bí mật.

“TỚI ĐÓ THÔI!”

Tiếng hét đầy phấn khích của Luffy vang vọng khắp mặt boong, kéo theo sự hưởng ứng nhiệt tình từ Usopp và Chopper. Franky, từ vị trí bánh lái, giơ ngón cái lên một cách đầy sảng khoái.

“SUPER! Cứ giao cho thuyền trưởng Franky này! Chúng ta sẽ cập bến trong nháy mắt!” anh ta tuyên bố, bắt đầu điều chỉnh lại bánh lái và buồm để tăng tốc.

Con tàu Thousand Sunny lướt đi nhanh hơn trên mặt biển xanh biếc, hướng thẳng về phía hòn đảo đang dần hiện rõ ở chân trời. Nami đứng bên cạnh Luffy, khẽ mỉm cười trước sự nhiệt tình như trẻ con của cậu. Cô đưa tay vuốt lại những lọn tóc cam đang bay trong gió, ánh mắt lại vô tình chạm phải ánh mắt của Luffy. Cậu nháy mắt với cô, một cái nháy mắt tinh nghịch chỉ hai người hiểu, khiến trái tim Nami đập lỡ một nhịp. Ký ức về bàn tay cô nắm lấy dương vật đang cương cứng của cậu ban sáng lại ùa về, khiến hai gò má cô bất giác ửng hồng.

Cô quay đi, giả vờ tập trung vào hải trình, nhưng không qua được đôi mắt của Nico Robin. Nhà khảo cổ học đang ngồi trên ghế xếp gần đó, tay cầm một cuốn sách dày cộp nhưng ánh mắt lại không hề đặt trên trang sách. Một nụ cười bí ẩn, đầy ẩn ý khẽ nở trên môi cô.

Bình luận

Để lại bình luận