Chương 2

Mị Nhi nhắm mắt lại, cảm nhận sự thô lỗ của bàn tay kia, một cảm giác căng tức khó chịu nhưng lại pha lẫn một chút… phấn khích. Làn da nàng vốn không có chút tì vết, giờ đây lại bị bàn tay thô ráp của một phàm nhân chà xát, cảm giác như những gì cao quý nhất đang bị vấy bẩn. Cánh môi nàng khẽ cắn chặt, một tiếng rên rỉ nhỏ xíu thoát ra không kiểm soát. Nàng không hề có ý định kháng cự. Đây là sự giải thoát nàng đã tìm kiếm.

Tên thương nhân không để ý đến biểu cảm phức tạp của nàng, hắn chỉ coi đó là sự ngượng ngùng của một vũ nữ. Hắn đẩy nàng xuống chiếc giường cũ kỹ, thân hình nặng nề đè lên, mùi rượu nồng nặc phả vào mặt nàng.
“Lão gia sẽ cho ngươi biết thế nào là sung sướng!” Hắn gầm gừ, đôi môi dơ bẩn vùi vào cổ nàng, cắn mút thô bạo.

Mị Nhi nhắm mắt, cố gắng hít thở. Sự thô tục, sự dơ bẩn này… tất cả đều là liều thuốc độc nàng tình nguyện uống.
“Ưm… khụ…”
Nàng cảm thấy mình đang bị chiếm đoạt, bị hạ nhục, và chính cái cảm giác đó lại khiến cơ thể nàng run rẩy không kiểm soát. Nàng không biết liệu đây có phải là sự sa ngã không thể quay đầu, hay chỉ là một hình thức để nàng tiếp tục giữ vững ngai vàng. Nhưng trong khoảnh khắc này, Mị Nhi chỉ muốn buông bỏ, mặc cho dục vọng nguyên thủy nhấn chìm lý trí.

Hắn gầm gừ, đôi môi dơ bẩn vùi vào cổ nàng, cắn mút thô bạo. Mị Nhi nhắm mắt, cố gắng hít thở. Sự thô tục, sự dơ bẩn này… tất cả đều là liều thuốc độc nàng tình nguyện uống. “Ưm… khụ…” Nàng cảm thấy mình đang bị chiếm đoạt, bị hạ nhục, và chính cái cảm giác đó lại khiến cơ thể nàng run rẩy không kiểm soát. Nàng không biết liệu đây có phải là sự sa ngã không thể quay đầu, hay chỉ là một hình thức để nàng tiếp tục giữ vững ngai vàng. Nhưng trong khoảnh khắc này, Mị Nhi chỉ muốn buông bỏ, mặc cho dục vọng nguyên thủy nhấn chìm lý trí.

Bàn tay béo múp của tên thương nhân di chuyển xuống, luồn vào lớp yếm tơ mỏng, xoa nắn cặp nhũ hoa đẫy đà của nàng. Những ngón tay thô ráp miết mạnh đầu nhũ, khiến một luồng điện tê dại chạy dọc sống lưng Mị Nhi. Nàng ưỡn người, mái tóc đen mượt xõa tung trên chiếc gối ố vàng. “A… ưm…” Tiếng rên rỉ thoát ra càng khiến hắn ta thêm hưng phấn.

“Haha! Tiểu yêu tinh này! Thích không? Để lão gia cho ngươi nếm thử thứ còn sướng hơn!” Hắn cười dâm đãng, dùng sức giật mạnh. Tiếng vải vóc xé toạc lần nữa, chiếc yếm cuối cùng trên người Mị Nhi đã vỡ vụn, rơi xuống sàn nhà, để lộ hoàn toàn thân hình ngọc ngà không chút tì vết. Làn da trắng như tuyết phản chiếu ánh đèn lờ mờ, mỗi đường cong đều ẩn chứa sự mê hoặc chết người.

Tên thương nhân thở hổn hển, ánh mắt dâm dục quét qua từng tấc da thịt của nàng, dừng lại ở khu vực tam giác mật. Một dòng chảy ẩm ướt đã bắt đầu rỉ ra từ âm hộ, báo hiệu sự khao khát của cơ thể nàng, dù lý trí cố gắng phủ nhận. Hắn vươn tay thô bạo, đưa ngón tay béo múp miết nhẹ qua vùng âm hộ đang sưng đỏ vì ham muốn, một tiếng “chậc” thỏa mãn vang lên.

“Ưm… không… không được…” Mị Nhi thốt lên một cách vô thức, giọng nói run rẩy, nhưng cơ thể nàng lại không hề kháng cự, thậm chí còn khẽ run lên vì sự kích thích mạnh bạo. Nàng tự thấy ghê tởm chính mình, ghê tởm khao khát được dơ bẩn này, nhưng đồng thời lại có một cảm giác khoái lạc lạ lùng dâng trào. Sự bất lực này, sự sỉ nhục này, lại chính là thứ nàng tìm kiếm.

Tên thương nhân lờ đi lời nói yếu ớt của nàng, hắn cúi xuống, đôi môi dơ bẩn vùi vào âm hộ nàng, cắn mút. Mị Nhi cứng đờ người, khoái cảm và sự nhục nhã cùng lúc ập đến, khiến nàng chỉ có thể há miệng, cố gắng hít thở. Nàng là Nữ Đế tối cao, vậy mà giờ đây lại bị một phàm nhân thô tục ngậm lấy hạ thể, sự hổ thẹn này lớn đến mức khiến nàng muốn nổ tung, nhưng đồng thời, khoái cảm lại trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ hết, như một cơn bão tố nhấn chìm mọi lý trí.

“Ưm… a… sướng… sướng quá…” Lời rên rỉ dâm đãng thoát ra khỏi môi nàng không chút kiềm chế, phản bội lại ý chí của một Nữ Đế. Nàng cảm thấy hai chân mình không tự chủ được mà dạng rộng ra, mời gọi sự xâm nhập sâu hơn. Một giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên thái dương, hòa lẫn với cảm giác dâm đãng đang chiếm lấy nàng.

Tên thương nhân ngẩng đầu lên, khuôn mặt đỏ gay vì thỏa mãn. Hắn ta vội vàng cởi bỏ y phục của mình, để lộ ra dương vật sưng to, đầy gân guốc. “Con đĩ nhỏ! Để lão gia cho ngươi biết hương vị của nam nhân!” Hắn ta gầm gừ, không chút dạo đầu, trực tiếp nhắm vào âm hộ đang ướt át của Mị Nhi.

Một tiếng “Phập!” khô khốc vang lên khi dương vật của hắn ta đâm thẳng vào trong âm hộ nàng. Mị Nhi cong người lên một cách dữ dội, một tiếng rên rỉ đau đớn xen lẫn khoái cảm tột độ bật ra. Nàng cảm thấy một thứ gì đó thô ráp, nóng bỏng đang xé rách cơ thể mình, nhưng sau khoảnh khắc đau rát ban đầu, đó lại là một sự căng tức mãnh liệt, một sự lấp đầy mà nàng khao khát bấy lâu.

Bình luận

Để lại bình luận