Chương 2

Ginny Weasley lê bước chân nặng nề trên hành lang tàu tốc hành Hogwarts, tiếng bánh xe lăn xình xịch hòa lẫn với nhịp tim đập loạn trong lồng ngực cô. Lần đầu rời xa gia đình, nỗi cô đơn như con rắn độc bò quanh trái tim non nớt. Cô đã cố tìm đến các anh trai – Percy, Fred, và George – nhưng chỉ nhận được sự thờ ơ. Percy bận rộn với vai trò trưởng lớp, còn cặp song sinh thì thẳng thừng đuổi cô khỏi khoang tàu, để lại cô với cảm giác bị bỏ rơi, lồn cô khẽ co bóp vì tủi thân xen lẫn một thứ ham muốn kỳ lạ.
Cô dừng lại, dựa lưng vào bức tường lạnh lẽo của toa tàu, đôi mắt đỏ hoe lướt qua khung cửa sổ, nơi cảnh vật ngoài kia trôi qua vùn vụt. Trong đầu cô, hình ảnh Harry Potter hiện lên rõ mồn một – chàng trai gầy gò với đôi mắt xanh thẳm như tinh không, nơi cô muốn đắm mình mãi mãi. Mỗi lần nghĩ đến Harry, lồn cô lại ướt át, chất lỏng sền sệt thấm đẫm quần lót, khiến đùi cô run rẩy. Cô cắn môi, cố kìm nén, nhưng cơ thể dường như phản bội lý trí, khao khát được chạm vào, được lấp đầy bởi một thứ gì đó nóng bỏng, cứng rắn, như cặc của Harry trong những giấc mơ dâm đãng gần đây.
“Harry…” – cô thì thầm, giọng run run, bàn tay vô thức lùa vào váy, chạm vào lớp vải lót ướt nhẹp. Cô đỏ mặt, tim đập thình thịch, cảm giác nhục nhã xen lẫn khoái lạc khiến lồn cô co bóp mạnh hơn. Những giấc mơ về Harry – anh hùng đánh bại Voldemort, ôm chặt cô, hôn cô cuồng nhiệt giữa tiếng vỗ tay – giờ đây trở nên méo mó, dâm dục. Cô mơ thấy Harry đè cô xuống, cặc to lớn của anh đâm sâu vào lồn cô, khiến cô gào lên trong cơn cực khoái, nước lồn tuôn trào như suối.
Cô giật mình, ý nghĩ dâm ô khiến cô hoảng loạn. Tại sao cơ thể cô lại rạo rực thế này? Tại sao lồn cô lại ướt át chỉ vì một cái tên? Ginny ép đùi chặt hơn, cố ngăn dòng chất lỏng chảy xuống, nhưng càng ép, cảm giác ngứa ngáy càng mãnh liệt, như thể lồn cô đang cầu xin được vuốt ve, được ngón tay hoặc thứ gì đó lớn hơn khuấy động.
Rồi, như bị một thế lực vô hình dẫn dắt, cô mở túi xách, bàn tay run rẩy lôi ra một chiếc quần lót ướt sũng. Cô nhét nó sâu vào đáy túi, che giấu tội lỗi, rồi lôi ra một vật lạ lùng – một viên khiêu đản màu hồng phấn, lấp lánh như một món đồ chơi cấm kỵ. Ginny không biết nó từ đâu xuất hiện, chỉ nhớ trong một giấc mơ, “Harry” với nụ cười xấu xa đã dạy cô cách sử dụng nó. Hắn hướng dẫn cô đặt viên đản vào lồn, để nó rung động, kích thích từng thớ thịt non tơ, khiến cô rên rỉ không ngừng, nước lồn chảy lênh láng.
Cô đỏ mặt, tim đập thình thịch, nhưng không thể cưỡng lại. Ginny ngồi xuống góc khuất của khoang tàu, kéo váy lên, để lộ cặp đùi trắng mịn và khe lồn hồng hào, ướt át. Cô run rẩy đặt viên khiêu đản vào, cảm nhận nó trượt vào dễ dàng nhờ dòng nước lồn sền sệt. Khi viên đản chạm vào điểm nhạy cảm sâu bên trong, cô khẽ rên lên, “Ư… ưm…” – âm thanh dâm đãng thoát ra từ đôi môi mọng. Cô vội che miệng, sợ ai đó nghe thấy, nhưng lồn cô đã co bóp dữ dội, ôm chặt viên đản, khiến khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể.
Cô lôi ra một chiếc vớ vòng, quấn quanh cẳng chân, rồi nhét thiết bị điều khiển tốc độ vào đó. Khi cô bật nút, viên khiêu đản rung lên, từng đợt sóng khoái lạc đánh vào lồn cô, khiến cô ngửa cổ, rên rỉ: “A… Harry… đâm em đi… ư… lồn em ướt quá…” Cô tưởng tượng cặc của Harry thay thế viên đản, đâm sâu vào lồn cô, mỗi cú nhấp khiến cô gào lên, nước lồn bắn tung tóe, cơ thể run rẩy trong cơn cực khoái.
Ginny không biết rằng, đâu đó trong không gian sương mù, một đôi mắt đang theo dõi cô, nhếch môi cười đầy nham hiểm. Quyển nhật ký của Tom Riddle, vật phẩm ma thuật đầy cám dỗ, đã bắt đầu len lỏi vào tâm trí cô, biến những ham muốn non nớt thành ngọn lửa dục vọng không thể dập tắt.

Bình luận

Để lại bình luận