Chương 2

: Mẹ xinh đẹp của tui
Tui đứng đó, tay cầm cây chổi quét lớp, vừa quét vừa cay cú trong lòng. Thằng Trương Quốc Cường, cái thằng chết tiệt đó, bắt tui làm trực nhật giùm nó, còn rủ rê về nhà tui ăn cơm. Tui chỉ muốn chửi đổng lên, nhưng mà gan tui bé xíu, đành ngậm miệng quét cho xong cái sàn lớp đầy bụi.
Tui tên Lý Thanh Minh, năm nay 15 tuổi, đang học lớp 10 ở trường THPT Nguyễn Huệ. Hồi lớp 9 tui học ở trường khác, nhưng đầu năm nay mới chuyển qua đây nhờ mối quan hệ của mẹ tui. Tui thấp bé, gầy nhom, nhìn cứ như thằng nhóc con, nên hay bị tụi trong lớp chọc, nhất là thằng Cường. Tui tự ti lắm, lúc nào cũng thấy mình lép vế trước đám con trai cao to trong trường.
Nhà tui cũng gọi là khá giả, ba tui làm kỹ sư xây dựng, tiền thì rủng rỉnh nhưng lúc nào cũng vắng nhà. Ổng đi công trình triền miên, cả tháng chẳng thấy mặt đâu, nên tui với ba chả thân thiết gì. Mỗi lần nghĩ tới ba, tui chỉ thấy xa cách, chẳng có gì để nói. Nhưng bù lại, tui tự hào về mẹ tui – người mà tui luôn coi là niềm kiêu hãnh lớn nhất.
Mẹ tui tên là Liễu Thanh Hương, năm nay 38 tuổi, đẹp đúng kiểu phụ nữ miền Tây, da trắng mịn màng như trứng gà bóc. Mẹ dịu dàng, nói chuyện lúc nào cũng nhỏ nhẹ, giọng nũng nịu như rót mật vào tai. Mẹ cao khoảng 1m65, hơn tui cả cái đầu, dáng người thì khỏi chê – vòng nào ra vòng nấy. Cặp vú của mẹ, nói thật, bự kinh khủng, chắc phải cỡ 38E, căng tròn, không chút xíu chảy xệ. Tui từng nghe lén ba mẹ nói chuyện, biết được hồi sinh tui xong, vú mẹ còn phát triển thêm, to dần lên làm mẹ lo sốt vó. Mẹ phải dùng thuốc nhập khẩu để kìm lại, nhưng tác dụng phụ là sữa mẹ cứ ra hoài. Có lần tui thấy mẹ vắt sữa vào ly, rồi đổ đi, tui tiếc hùi hụi, đứng nhìn mà mắt cay xè.
Dưới cặp vú bự là vòng eo thon thả, nhỏ đến mức tui cá là chưa bằng chu vi cặp vú của mẹ. Rồi cặp mông nữa, trời ơi, tròn trịa, đầy đặn, mẩy căng, sờ vào là thấy độ đàn hồi muốn búng tay ra. Tui biết vì sao? Tại tui hay làm nũng với mẹ, tranh thủ lúc mẹ không để ý mà sờ ké vài cái. Mẹ chẳng bao giờ giận, chỉ cười rồi véo mũi tui, bảo tui nghịch ngợm.
Mẹ tui là giáo viên dạy tiếng Anh, hiện là chủ nhiệm lớp tui ở trường Nguyễn Huệ. Nhờ mẹ mà tui mới chuyển được từ trường cũ qua đây. Nhưng để tránh phiền phức, mẹ con tui giấu chuyện mẹ con, không ai ở trường biết tui là con trai mẹ. Mỗi lần tan học, mẹ lái xe về trước, tui đi sau, cứ như hai người xa lạ. Mẹ bảo thế để tui đỡ bị bạn bè soi mói, mà tui thì chỉ thấy phiền, vì lúc nào cũng phải giả bộ không quen mẹ.

Bình luận

Để lại bình luận