Chương 2

: Bị nước mưa làm ướt đẫm
Người cao nhất có làn da ngăm đen tên là Thành, người mũm mĩm tên là Trí, người gầy đeo kính tên là Hậu. Điểm chung của ba đứa là đều cởi trần và người ướt sũng sau khi chơi bóng. Toàn thân Thành gân guốc, cơ bụng nổi rõ ràng như sỏi đen, Trí có vẻ ngoài trắng trẻo, mọi người đều gọi nó là Baymax. Tôi biết nhân vật Baymax này, tôi đã từng thấy khi cùng con trai đi xem phim. Còn Hậu thì gầy gò, tính tình vui vẻ, liên tục cảm ơn tôi đã giúp chúng nó dọn dẹp phòng.
Sau khi giới thiệu xong, mọi người đều ngồi xuống, có lẽ vì sự có mặt của tôi nên họ cảm thấy hơi mất tự nhiên, chỉ biết nhìn vào điện thoại di động. Còn tôi tiếp tục quét sàn, khi đi ngang qua họ, tôi chợt ngửi thấy mùi mồ hôi nồng nặc.
“Ui trời, mấy đứa đổ nhiều mồ hôi quá, bốc mùi hôi rình. Đặc biệt là con đó Đức, ở đây có chỗ tắm không?”
Mấy thiếu niên cảm thấy xấu hổ vì bị một người phụ nữ nói như vậy, nên họ chuẩn bị vào phòng tắm. Vừa ra khỏi cửa ký túc xá, tôi chợt nghe thấy Trí lẩm bẩm cái gì đó.
“Sao lại giống mẹ tao quá, không về nhà cũng bị quản.”
Sau mười phút, tôi cảm thấy đã dọn dẹp xong xuôi. Cuối cùng chính là gầm giường, đây là nơi dễ bị bỏ qua nhất. Tôi quỳ xuống đất dùng chổi quét những mảnh vụn bên trong, chai rỗng và túi ni lông vương vãi khắp nơi, tôi phải mất một lúc mới dọn sạch được, hơn nữa tư thế thò mông ra ngoài như thế này thật sự rất mệt.
Hậu lúc này đã tắm rửa xong, vừa đi tới cửa liền phát hiện tôi đang ưỡn mông hướng về phía cửa, đối mặt với nó. Hậu nuốt nước bọt, chậm rãi bước vào phòng, ánh mắt không hề rời khỏi cặp mông to trước mặt. Tiếng chổi cọ xát trên mặt đất khiến tôi không để ý đến nó. Nó đã quên mất không nên nhìn mẹ của bạn như vậy, tư thế này khiến váy tôi từ từ vén lên, để lộ chiếc quần lót màu đỏ được bọc trong đôi tất đen. Thân dưới của Hậu đã bắt đầu có phản ứng.
Tôi vừa đứng dậy đã thấy Hậu đứng sau lưng nhìn tôi.
“Ahhhhhhh! Doạ cô giật cả mình, sao con đi vào cũng không nói lời nào.”
Hậu nghe thấy tiếng tôi thì cũng xấu hổ, nhanh chóng ngồi lên giường, bắt chéo chân che lại cái lều phồng lên, đôi mắt đảo quanh bốn phía.
“Con xin lỗi, con thấy cô đang bận nên không muốn lên tiếng gián đoạn.”
Lúc này tôi cũng không suy nghĩ nhiều, vốn tôi không thể ngờ gì về một đứa trẻ như vậy, hơn nữa nó còn là bạn cùng lớp và bạn cùng phòng của con trai tôi. Tôi vẫn giữ nguyên tư thế quỳ và lại nhấc mông lấy vỏ chai cuối cùng dưới gầm giường ra.
Ngay sau đó, Thành cũng trở lại, nó vẫn cởi trần, lau tóc ướt rồi bước vào cửa. Nó thấy tôi đang lộ hàng và cái cách Hậu nhìn tôi. Thằng bé lương thiện này quyết định giải vây cho tôi.
“Cô ơi đừng bận rộn nữa, nghỉ ngơi một lúc đi ạ.”
Không phải Thành không muốn ngắm, nhưng nó cảm thấy như vậy không ổn.
Cuối cùng tôi cũng lấy được vỏ chai ra chuẩn bị đứng dậy, nhưng chân tôi đã tê cứng vì quỳ lâu, giày cao gót không vững nên tôi loạng choạng trông như sắp ngã. Thành tinh mắt nhanh tay, dùng tốc độ như trên sân bóng hỗ trợ tôi. Bàn tay đỡ tôi vô tình chạm vào ngực khiến Hậu cảm thấy ghen tị.
Tôi sững sờ mất mấy giây, cảm nhận được sức mạnh và nội tiết tố nam trẻ trung trong vòng tay Thành, khiến tôi có chút hoảng sợ. Nhưng tôi đã lấy lại được bình tĩnh và đứng dậy ngay lập tức. Mặc dù đây là lần thứ hai nhìn thấy cơ thể trần của Thành nhưng nó vẫn tác động sâu sắc đến tôi. Tôi chỉ mới nhìn thấy thân hình cơ bắp như vậy trên TV.
Không lâu sau, con trai tôi và Trí cũng quay trở lại. Thấy sắc trời đã muộn, tôi muốn đưa con ra ngoài ăn tối.
“Mấy đứa cũng đi cùng đi. Để cô mời mấy đứa một bữa.”
“Không cần đâu ạ, bọn con không đói.”
“Thật sự không đi sao? Vậy tao với mẹ đi nhé.”
Sau một hồi mời xã giao lịch sử kiểu miền Bắc, tôi và con trai rời đi. Ban đầu tôi muốn mua một số nhu yếu phẩm hàng ngày cho con trai trong siêu thị, nhưng không ngờ bên ngoài trời bắt đầu mưa to.
“Chờ một chút, có lẽ một lát nữa mưa sẽ tạnh.”
Tôi và con trai ngồi trong siêu thị đợi hơn tiếng đồng hồ mà mưa vẫn không tạnh. Hơn nữa, ngoài hai chúng tôi ra cũng không còn ai đi mua sắm nữa, đã tám giờ rồi, quản lý cũng muốn tan làm nên chúng tôi không nán lại được nữa.
“Mẹ ơi, hay là mẹ qua đêm ở ký túc xá của con nhé?”
“Hả? Như vậy có được không? Trường của con có cho phép không…”
“Không sao đâu, giáo viên và quản lý ký túc xá của bọn con đã về nhà nghỉ lễ rồi, nhỡ trời mưa suốt đêm thì sao.”
Tôi suy nghĩ một lúc nhưng không tìm được giải pháp nên phải mượn ô của nhân viên siêu thị rồi cùng con trai chạy về ký túc xá.
“Tại sao mẹ mày vẫn quay lại vậy?”
“Đành chịu thôi, trời mưa to thế này mẹ tao làm sao có thể về được? Ở cái nơi chết tiệt này không có cách nào bắt được taxi.”
“Cô ơi, tối nay cô… ở lại đây à…”
Trí đang lơ đãng nói chuyện với con trai tôi, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm tôi.
“Con à, con mau thay quần áo ướt ra đi, đừng để bị cảm lạnh. Thành ơi, lấy khăn tắm cho cô.”
“Vâng ạ.”

________________

Bình luận

Để lại bình luận