Chương 2

– Úi đau, bóp gì mà mạnh vậy mày, định làm biến dạng ngực của tao à, suýt tí nữa là nó thành hai đường thẳng luôn rồi!

Thùy bỏ tay ra và hạ rút chân về chạy sang một bên xoay người Liên lại, nhìn thẳng vào mặt Liên:

– Mày điên à? Anh Sơn tốt thế sao mày lại từ chối, vả lại tao thấy anh ấy yêu mày thật lòng mà!

Liên ỉu xìu nói:

– Tao cũng không biết nữa, tao không biết tại sao tao lại từ chối anh ấy, đó cũng chính là điều tao muốn biết, cũng như việc tao thi vô trường sư phạm này!

Thùy hoàn toàn bất ngờ trước câu trả lời của đứa bạn thân.

“Không Biết!” Tại sao lại từ chối lời tỏ tình của người khác mà chính bản thân mình cũng không biết tại sao. Thùy định lên tiếng thì Liên đã tiếp tục:

– Tao cũng không rõ nữa, đột nhiên tao thấy sợ, tao có cảm giác thế, vì anh Sơn quá tốt với tao, tao cũng biết anh ấy thật lòng yêu tao nhưng tao sợ, mày biết không, tao sợ lắm!

Nghe xong thì Thùy lại càng cảm thấy khó hiểu:

– Mày sợ cái gì?

Liên ấp úp:

– Tao… tao…

Thùy tức mình giục bạn:

– Sợ cái gì chứ!

Liên hít một hơi thật sâu:

– Tao sợ tao sẽ làm chuyện có lỗi với anh ấy, tao sợ tao sẽ khiến anh ấy buồn!

Khỉ gió, cái quái gì thế này, Thùy cảm thấy chóng mặt luôn, chưa gì mà sợ cái điều nhảm nhí gì thế này. Tức quá Thùy nói:

– Mày sợ có lỗi chuyện gì, mà chưa gì mày lo xa chi vậy, nếu sau này có chuyện gì thì có thể chia tay mà, người ta mới tỏ tình thôi, chứ có phải cầu hôn đâu mà mày tính chi xa mút chỉ cà na vậy?

Nói xong thì Thùy đứng lên, đi lại giường rồi nói:

– Thật là hết biết với mày!

Sau đó cầm lấy cái gối đi lại chỗ Liên rồi nói:

– Anh Sơn tốt như thế mà mày lại từ chối, mà không có lý do để từ chối, cho mày cái gối này, đập đầu dzô đi rồi suy nghĩ lại đi, muốn kiếm một người vừa thật lòng yêu mình, vừa tốt với mình như thế thì không phải là chuyện dễ đâu nghen mày!

Thùy quăng cái gối cho Liên rồi quăng mình lên giường:

– Nếu là tao thì tao đã gật đầu cái rụp rồi, tiếc là tao không đẹp như mày, lại không có người đàn ông tốt như thế theo đuổi tao, đúng là ông trời không có mắt mà, hù hù, người cần thì không có kẻ không cần thì lại cho, hù hù!

Nàng vừa nói vừa như muốn khóc vậy, tựa như oán trách ông trời không công bằng với nàng, Liên thở dài định lên tiếng khuyên bạn vài câu thì bỗng Thùy bật dậy, chạy lại chỗ Liên, vén áo của của nàng lên, bóp mạnh một cái lên ngực của Liên, quá bất ngờ trước hành động của Thùy nên Liên không kịp né, Thùy cười hì hì:

– Bóp một cái lấy hên trước khi ngủ nào! Còn mày đó nằm bắt chân chữ ngũ rồi vừa bóp dzú vừa suy nghĩ đi!

Liên ngồi bên cạnh giường, thở dài, nhìn đứa bạn thân của mình chìm sâu trong mộng đẹp. Nàng vẫn còn bị ám ảnh bởi những hình ảnh đó, những hình ảnh mà nàng đã chứng kiến từ thuở bé cho đến giờ.

Đó là cảnh nam nữ quan hệ với nhau, nam nữ quan hệ với nhau thì có gì lạ? Trong ký túc xá này, có đứa nào là chưa từng coi phim sex chứ, nếu có thì số lượng chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi, mặc dù đây là ký túc xá nữ, tại sao Liên dám chắc như thế? Đơn giản, vì trong số sinh viên bị giám thị bắt vì tội xem phim sex thì sinh viên nữ lại chiếm phần hơn.

Điều này chứng tỏ sinh viên nữ dâm hơn sinh viên nam? Sai! Không thể khẳng định là như thế, mà là bởi vì, sinh viên nam căn bản là đã xem quá nhiều rồi, nên kinh nghiệm đầy mình rồi, làm sao mà dễ bị bắt chứ, chỉ có sinh viên nữ, vì tò mò muốn xem cho biết, cho nên mới sơ ý bị phát hiện mà thôi, mà đa số những người bị bắt đều là lần đầu xem phim cả.

Năm đó Liên chỉ mới sáu tuổi, hôm đó là ngày thứ ba, Liên vẫn nhớ kỹ, vì hôm đó Liên bị cảm cho nên không có đi học mà nghỉ ở nhà với mẹ. Đó là vào giữa buổi trưa, khi Liên đang ngủ thì bị tiếng ồn làm cho thức giấc, và cũng có lẽ là do Liên khát nước cho nên mới thức, vì nàng vừa uống thuốc trước khi đi ngủ.

Liên thức dậy, nghe được tiếng động lạ cho nên lần theo tiếng động mà đi, nàng đi theo tiếng động đến trước cửa phòng của ba mẹ thì biết được tiếng động là từ trong phòng vang ra, nhưng vì phòng đóng cửa cho nên nàng không biết có chuyện gì xảy ra. Nàng chỉ nghe được tiếng rên của mẹ vang lên liên tục từ trong phòng, những tiếng rên như thế này thì có lần Liên đã từng nghe, đó là khi còn nhỏ nàng còn ngủ chung phòng với ba mẹ thì có nhiều đêm nàng nghe được mẹ rên như thế, có một hôm nàng nhịn không được tò mò nên mở mắt ra hỏi:

Bình luận

Để lại bình luận