Chương 2

– Đừng… a nay hư quá.

Anh chàng thì chữa cháy:

– Tại a không cưỡng lại được sự hấp dẫn của em đó… em đẹp lắm. (Tôi ghi nhớ câu này cho hành trình tán gái sau này, vì nó có tác dụng lắm các bạn ạ)

Có lẽ vì câu nói ấy mà cô nàng xao động nên cũng dần buông lỏng cho cậu ấy sờ mó rồi dần thám hiểm ở nhưng nơi u tối khác. Nhìn cái quần lót dần bị lột đi để lộ 1 vùng đen nhánh đầy bí ẩn.

Ôi hắn ta đang làm gì vậy?

Sau câu nói: Cho a hôn nó nhé. Chưa kịp đợi phản hồi cậu ta đã rúc đầu vô đám gì đen đen ấy mà hôn mà hít (cảnh này trước đây tôi chỉ thấy khi đi chăn bò, con bò đực thường làm hành động này với con bò cái)

Trời! Sau đó không còn là hôn nữa mà là dùng lưỡi hắn, hắn liếm tới liếm lui…

Ghê quá. Tôi nói thầm trong bụng mình như thế.

“Rầm!!!”

Nãy giờ ngồi khom lưng chân mỏi quá nên duỗi nhẹ chân ra không may vô tình đạp trúng cái chân kê bình nước, nó đổ ra nền nhà. Một bầu không khí dỡ khóc dỡ cười. Nhưng tôi vốn là người phản ứng với tình huống khá tốt. Nhanh lẻn ra khỏi phòng rồi lại giả vờ chạy lại về phòng tạo cảnh tưởng như tôi đang ở đâu đó mới đi về vậy:

Con mèo chết tiệt mày phá quá, nhảy đổ cả bình nước rồi.

Bên kia nghe thế chắc cũng trút được bầu không khí nặng nề.

Xong tôi lại quay lên nhà chị chủ để coi nhà tiếp. Cậu kia thấy thế cũng nhanh chân chuồn về. Chị chủ nhà vốn khó tính, khi thuê chị đã cấm sinh viên không được cho bạn khác giới ngủ qua đêm hoặc đến phòng ban ngày thì phải báo cáo.

Sáng nay, tôi dậy sớm hơn mọi ngày. Quét dọn sơ xung quanh rồi ra ngồi cái ghế đá ngẩn ngơ suy nghĩ. Tính ra đã 13 ngày rồi mà chị chủ sao chưa về nhỉ (thời đó tôi cũng chưa có điện thoại, bạn bè muốn liên lạc thì nhắn tin nhau qua Yahoo! Tôi và chị cũng chẳng có nick nhau nên hôm đi đến giờ chưa một lần liên lạc luôn.

Rồi nghe tiếng xịch xịch một chiếc ôtô dừng ngay trước cổng nhà, có người phụ nữ bước ra trong bộ đồ công sở (váy đen, áo vest đen, phía trong là áo sơ mi trắng). Ôi chị chủ nhà, cuối cùng chị cũng về, tôi chạy nhanh ra xách hộ chiếc valy cho chị. Chị mỉm cười nhìn tôi nhưng không nói gì, khuôn mặt và ánh mặt đều hằn lên sự mệt mỏi. Chị đi nhanh vô nhà và ngồi tựa lên chiếc ghế Sofa.

Sau khi uống xong ly nước cam tôi pha. Chị mới cất lời.

– Nhà gọn gàng quá…

– Chị mệt à…

– Ừm, thời tiết thay đổi nên chị hơi mệt…

– Công việc ổn rồi chứ ạ…

– Cũng ổn rồi em.

– Vậy chị nghỉ ngơi đi nhé, em đi lên trường đây…

Do lâu ngày không lên gặp đám bạn nên tôi lân la tám chuyện mãi đến 9 giờ tối mới mò về. Về nhìn lên nhà chị chỉ thấy mỗi đèn phòng khách sáng, khác với mọi ngày chị thường bật đèn sáng cả ở sân.

Tôi đi lên tính gõ cửa rồi đi vào nhưng không nghe thấy tiếng đáp lại. Tôi xoay cửa rồi đi vào, thì ra chị chưa khóa cửa. Ôi chị vẫn ở ghế sofa trong bồ đồ công sở lúc sáng, nhưng không ngồi mà nằm ra đó. Tôi sờ lên trán, thấy trán rất nóng, mồ hôi lấm tấm đầy trên trán. Đi vội vào nhà tắm lấy cái khăn lau mặt cho chị, uống nước xong dìu chị vào phòng rồi xuống bếp để nấu cháo thì chị kêu:

Bình luận

Để lại bình luận