Chương 2

Tây Vương Mẫu bước đi trên mây, mỗi bước chân nhẹ nhàng như lướt trên mặt nước, nhưng thân hình nàng lại khiến cả không gian như rung chuyển. Đôi gò bồng đảo căng mọng, tròn trịa như hai quả bưởi chín, lắc lư theo từng nhịp bước, ép chặt vào lớp áo lụa vàng óng, như muốn xé toạc vải vóc. Mỗi lần nàng di chuyển, cặp vú khủng phập phồng, tạo nên những đợt sóng thịt mê hoặc, khiến bất kỳ ai nhìn vào cũng phải nuốt nước bọt. “Hừ, nhìn cái gì mà nhìn? Đám phàm nhân này, chỉ biết dán mắt vào ngực ta!” – nàng khẽ lẩm bẩm, giọng điệu vừa kiêu ngạo vừa trêu đùa, nhưng ánh mắt lại lấp lánh chút tự mãn.
Vòng eo thon gọn như cành liễu uốn cong, mềm mại đến mức tưởng chừng có thể bẻ gãy, tương phản mãnh liệt với cặp vú đồ sộ phía trên. Nhưng thứ khiến người ta không thể rời mắt chính là cặp mông đẫy đà, tròn trịa như hai quả đào tiên chín mọng. Hai bờ mông căng mọng nâng cao lớp váy lụa, tạo thành đường cong kinh người, mỗi bước đi là một lần cặp mông lắc lư trái phải, như sóng nước dập dềnh. “Ôi… cặp mông này… sao mà mọng thế…” – nàng khẽ rên trong tâm trí, như thể chính nàng cũng bị sức hút của cơ thể mình làm cho mê mẩn. Đôi chân ngọc thon dài, ẩn hiện dưới lớp lụa mỏng, da thịt trắng nõn như ngọc, mịn màng như tơ, mỗi bước chân như đạp thẳng vào lòng người, khiến tim ai cũng phải đập thình thịch.
Tây Vương Mẫu khẽ liếc Quan Âm, nụ cười nhạt nở trên môi, giọng nói dịu dàng nhưng đầy ý tứ: “Quan Âm muội muội, sao mà lo lắng thế? Chỉ là một tên Hoàng Mi cỏn con, muội nghĩ hai chị em ta không xử lý được sao?” Nàng vuốt nhẹ tà áo, cố ý để lộ đường cong cơ thể, như muốn trêu chọc. “Hừ, ta mà ra tay, cái tên mập ú đó chỉ có nước quỳ xin tha!” – nàng cười khẩy, giọng điệu đầy kiêu hãnh.
Quan Âm, ngồi trên đài sen, đôi môi anh đào khẽ mím, ánh mắt sắc lạnh: “Tỷ tỷ nói đúng, nhưng cái tên Hoàng Mi đó không phải dạng vừa. Hắn dám dùng nhân chủng túi làm chuyện bỉ ổi, ta không thể tha thứ!” Nàng nghiến răng, đôi tay siết chặt, làm cặp vú khủng khẽ rung lên, lớp áo lụa trắng mỏng manh như muốn rách toạc. “Hừ, cái tên khốn kiếp đó, dám biến Kháng Kim Tinh Quân thành… thành cái gì mà… tiện nữ!” – giọng nàng run lên vì tức giận, nhưng đôi má lại ửng hồng, như thể nhắc đến chuyện này khiến nàng vừa thẹn vừa giận.
Kháng Kim Tinh Quân, vốn là một thần long hóa thành, sở hữu thân hình đẹp đến nao lòng. Đôi vú tròn trịa, căng mọng như hai quả dưa hấu chín, đỉnh vú hồng hào, mũm mĩm như hai viên ngọc quý, lấp ló dưới lớp áo mỏng, khiến người ta chỉ muốn lao đến mà cắn lấy. “Ôi… vú thế này, ai mà không mê…” – Quan Âm vô thức lẩm bẩm, ánh mắt lướt qua ký ức về Kháng Kim Tinh Quân, lòng không khỏi xao động. Vòng eo nàng thon gọn, mềm mại như cành liễu, tương phản với cặp vú khủng, tạo nên đường cong chết người. Nhưng thứ làm người ta mất hồn nhất chính là cặp mông đẫy đà, tròn trịa như hai quả đào chín, căng mọng đến mức lớp áo bó sát như muốn nứt ra. Mỗi bước đi, cặp mông khẽ lắc lư, toát lên sức hút vừa thanh cao vừa dâm đãng, khiến bất kỳ ai cũng phải quay đầu nhìn.
“Khốn kiếp! Hoàng Mi dám dùng nhân chủng túi biến Kháng Kim Tinh Quân thành một con heo cái chỉ biết rên rỉ cầu hoan!” – Quan Âm gần như gào lên, đôi tay đấm mạnh xuống đài sen, làm cặp vú khủng rung lên bần bật. “Hừ, ta mà bắt được hắn, ta sẽ băm vằm cái tên mập ú đó!” Nàng nghiến răng, đôi mắt long lanh ánh giận, nhưng sâu trong ánh mắt lại thoáng chút bối rối, như thể nghĩ đến cảnh Kháng Kim Tinh Quân bị làm nhục khiến nàng vừa tức giận vừa… kỳ lạ.
Tây Vương Mẫu khẽ cười, vuốt nhẹ mái tóc đen óng, giọng nói dịu dàng nhưng đầy mưu tính: “Muội muội đừng nóng. Hoàng Mi tuy có nhân chủng túi, nhưng hai chị em ta liên thủ, hắn chỉ là con kiến hôi. Hừ, để ta xem cái túi đó lợi hại thế nào, ta sẽ khiến hắn quỳ xin tha thứ!” Nàng nhếch môi, ánh mắt lấp lánh tia kiêu ngạo, nhưng đôi tay vô thức vuốt ve vòng eo thon gọn, như thể đang khoe khoang cơ thể mình. “Muội thấy không, với thân hình thế này, ta mà đứng trước Hoàng Mi, hắn chắc chỉ biết quỳ mà liếm chân ta!” – nàng cười lớn, giọng điệu vừa tự tin vừa trêu đùa.
Quan Âm hừ lạnh, nhưng khóe môi khẽ cong lên: “Tỷ tỷ, đừng có mà tự mãn quá. Hoàng Mi không phải dạng tầm thường, hắn dám trộm nhân chủng túi lần nữa, chắc chắn có mưu đồ lớn!” Nàng đứng dậy, tà áo trắng bay phấp phới, để lộ cặp mông căng mọng và đôi chân ngọc thon dài. Mỗi bước đi, cơ thể nàng như tỏa ra hương thơm mê hoặc, khiến không gian xung quanh như ngập trong sắc xuân. “Hừ, ta mà bắt được hắn, ta sẽ khiến hắn biết thế nào là Quan Thế Âm nổi giận!” – nàng nghiến răng, giọng nói đầy sát khí, nhưng đôi má lại ửng hồng, như thể nghĩ đến chuyện đối đầu Hoàng Mi khiến nàng vừa giận dữ vừa… hồi hộp.
Hoàng Mi, cái tên này chỉ cần nhắc đến đã khiến người ta nhăn mặt. Hắn vốn là một Yêu Vương từ phàm trần, dáng vẻ xấu xí như đống thịt di động. Mặt hắn to như cái chậu, đôi tai lớn như quạt nan, thân hình mũm mĩm, béo núc, nhìn chẳng khác gì một con lợn thành tinh. Nhưng cái miệng hắn thì ngọt như mật, lưỡi trơn tru như bôi dầu, cả ngày mượn danh đệ tử Phật Di Lặc để đi lừa đảo khắp nơi. “Hừ, cái tên mập ú đó, chỉ nhìn thôi đã muốn đạp cho một phát!” – Quan Âm lẩm bẩm, ánh mắt lóe lên tia khinh bỉ. Nhưng sâu trong lòng, nàng lại thoáng chút lo lắng, vì nhân chủng túi trong tay Hoàng Mi không phải thứ tầm thường. Nó có thể luyện hóa vạn vật, thao túng tâm trí, biến kẻ mạnh nhất thành nô lệ của dục vọng. “Khốn kiếp… nếu để hắn dùng túi đó với ta…” – Quan Âm khẽ rùng mình, giọng nói lạc đi, đôi tay vô thức siết chặt, làm cặp vú khủng rung lên, như muốn thoát khỏi lớp áo lụa.
Tây Vương Mẫu bước tới, đặt tay lên vai Quan Âm, giọng nói trầm ổn nhưng đầy uy quyền: “Muội muội, đừng lo. Hai chị em ta xuống hạ giới, bắt con yêu quái đó, lấy lại nhân chủng túi. Hừ, ta muốn xem hắn dám làm gì trước mặt ta!” Nàng ngẩng cao đầu, cặp vú căng mọng khẽ rung lên, như thách thức cả thiên giới. “Đi thôi, Quan Âm muội muội, để ta cho tên mập đó biết thế nào là Tây Vương Mẫu!” – nàng cười lớn, giọng điệu đầy kiêu ngạo, nhưng ánh mắt lại lấp lánh tia hứng thú, như thể cuộc chiến sắp tới không chỉ là để trừng trị Hoàng Mi, mà còn là dịp để nàng khoe sắc đẹp và sức mạnh của mình.
________________

Bình luận

Để lại bình luận