Chương 19

Côn ŧᏂịŧ của Louis còn cắm trong huyệt của Tạ Chu, cậu lại phải nỗ lực nâng nửa người trên lên, lắc lư hai bầu thịt mềm trắng nõn đến gần, dán lên cơ thể Louis cọ xát lên xuống.
Cơ thể của Louis khác với sự non mềm của Tạ Chu, nhìn thì thon chắc nhưng trên thực tế rất cứng, thịt mềm non nớt mềm mại của Tạ Chu dán lên cơ thể Louis, bị đè ép cọ xát, đầu vị bị cọ cứng lên và sưng đỏ, hơi đau đớn nóng bỏng, bầu thịt trắng nõn như tuyết bị đè ép di chuyển theo nhịp phập phồng của cơ thể Tạ Chu. Xúc cảm của một cơ thể khác truyền đến một loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ không thể miêu tả, cơ thể Tạ Chu bị cọ xát đến mức dính đầy sữa tắm trơn ướt, bọt biển trắng lộn xộn, huyệt non bên dưới mỗi một lần núʍ ѵú cọ xát đè ép thì đều tự phát mà co rút và xoắn chặt lại, mυ”ŧ cắn qυყ đầυ nóng bỏng thô to.
Tạ Chu càng cọ xát núʍ ѵú trơn trượt, thân dưới càng ngứa ngáy khó chịu hơn, khát vọng thứ to lớn đang ở trong cơ thể mình của Louis nhúc nhích mấy cái. Tạ Chu bôi bôi thì chợt mất sức, cánh tay quàng qua ôm lấy cổ Louis, thịt vυ” mềm mại hơi hơi dán lên cơ thể của Louis, xúc cảm mềm mại khiến người ta tương tư muôn vàn.
“Louis… không còn sức nữa.” Tạ Chu ngửa đầu, mềm mại thở hổn hển, da thịt bên dưới cổ của cậu đều bị cọ xát đến đỏ tươi trông cực kỳ đáng thương.
Louis bị sự nghiền mài lề mề của Tạ Chu cọ xát đến độ nảy sinh tâm tư dâʍ đãиɠ, dù biết đứa bé này không hiểu chuyện giường chiếu nhưng vẫn dễ dàng sa vào trong động tác đơn giản cứng đờ như thế.
Một tay Louis nâng chiếc cằm nhỏ xinh tinh xảo của Tạ Chu lên, tỉ mỉ liếʍ hôn cánh môi ướŧ áŧ của cậu, đầu lưỡi khuấy đảo lung tung chất lỏng tiết ra trong khoang miệng, một cái tay khác còn không chịu đàng hoàng mà phủ lên một bầu thịt vυ” mềm mại dâʍ ɭσạи, Tạ Chu bị hôn đến không thở nổi, duỗi tay muốn đẩy Louis ra, kết quả bị Louis ôm lấy eo, chống lên chỗ dựa lưng của bồn tắm, cᏂị©Ꮒ cậu trong nước.
Côn ŧᏂịŧ thô to đưa theo dòng nước cuồn cuộn ra vào, dòng nước ấm nóng chen chúc vào trong huyệt khẩu mở rộng, đánh vào vào tường non mềm, âm phụ đầy đặn bị va chạm đến sưng đỏ, dâʍ ɖị©ɧ tràn lan của da^ʍ huyệt mỗi một lần thọc vào rút ra đều phun bắn ra tung tóe, hình ảnh dâʍ đãиɠ không chịu nổi.
Dươиɠ ѵậŧ cương cứng bị thịt da^ʍ bọc cắn tứ tung, Tạ Chu xụi lơ trên người Louis, mặc cho Louis ôm lấy mà thọc cắm, núʍ ѵú đỏ hồng bị Louis ngậm trong miệng gặm cắn, tứ chi mềm nhũn không còn sức lực treo trên cổ hắn, chỉ có thể yếu đuối bất lực mà kêu thảm thiết: “Sâu quá… Louis, cầu xin anh, chậm một chút đi.”
Nhưng đáp lại câu chỉ có tiếng cơ thể va chạm vào nhau và tiếng òm ọp của dươиɠ ѵậŧ khuấy giã dâʍ ɖị©ɧ. Tiếng thở dốc nặng nề của Louis không ngừng vang lên bên tai cậu, dường như đang nhắc nhở Tạ Chu rằng cậu là một con điếm bán huyệt cho người ta cᏂị©Ꮒ vậy.
Sáng hôm sau Tạ Chu lê cơ thể mệt mỏi đúng giờ xếp hàng đến chỗ tập trung tiến hành cải tạo lao động của các phạm nhân, đến giữa trưa khi xếp hàng nhận cơm, cậu cảm thấy có người kề sát vào mình. Ngực của người nọ dán sát vào tấm lưng nhỏ gầy của cậu, cái côn sắt cương cứng giữa háng dỏng lên cao, chọc vào mông thịt mềm mụp của Tạ Chu, hơn nữa còn liên tục cọ xát lên xuống với kẽ mông của cậu, vừa bỉ ổi vừa tình sắc.
Tạ Chu nhúc nhích người muốn tránh đi thì lại nghe thấy giọng nói cố kiềm chế tìиɧ ɖu͙© của người nọ vang lên bên tai: “Ngoan ngoãn đừng nhúc nhích, lát nữa theo tao đến ký túc xá của quản ngục, cho tao cᏂị©Ꮒ sướиɠ thì sẽ thả mày ra tù.”
Đây đúng thật là một trò hề, quyền ra vào của một nhà tù được canh gác nghiêm ngặt như thế này của nước Mỹ mà lại chỉ do một quản ngục nho nhỏ làm chủ.
Nực cười nhất chính là, một đứa xinh đẹp ngu ngốc như Tạ Chu còn tin.

Bình luận

Để lại bình luận