Chương 12

Lúc này hắn mới đừ người ra khi biết hạnh phúc mình đã không trân trọng trước kia nay đã thuộc về người khác.

“Mình đi thôi anh!” Hồng Ngọc nói với Kiệt khi cả hai đang nắm chặt tay nhau…

“Ừm!”

Không biết vì nguyên do gì đó mà hắn đã quyết định bám theo cả hai như một kẻ theo đuôi, cả hai đi qua rất nhiều nơi ở những nơi đó sự chân thành và sự quan tâm đến người mình yêu là điều mà hắn không có càng được thể hiện rõ hơn, cho đến khi cả hai vẫn đang dạo bước như bình thường thì bỗng Hồng Ngọc đột nhiên dừng lại.

“Em sao vậy?”

“Em… em có chuyện này… muốn nói” Hồng Ngọc nói với sự ấp úng…

Sự ấp úng của cô chỉ một phần vì cô rất khó mở lời nhưng phần còn lại là vì trước kia tên chồng cũ đã từng ép cô phá thai một lần khi hắn đang tán tỉnh nhân tình của hắn ngoài kia, niềm vui ngắn ngủi ấy đã để lại cho cô một vết xước trong tim cùng những ký ức khiến c, dù cô biết Kiệt rất quan tâm đến cô nhưng một nỗi sợ vô hình cứ như đang bóp nghẹt cổ cô và chặn đứng từng lời nói của cô lại nhưng rồi cô nhìn thẳng vào mắt Kiệt, ánh mắt ấm áp và đầy chân thành ấy như một ngọn lửa cháy bỏng thiêu rụi những nỗi sợ vô hình ám lấy cô, cuối cùng cô đã có can đảm để mở lời.

“Ban nãy… ở… tiệm… em… có… thử… và… e… em… em… có… thai… rồi!” Hồng Ngọc nói trong khi tay siết chặt lấy chiếc que thử thai hai vạch…

Cậu lặng người đi vài giây khi nghe tin, đôi mắt cậu mở to như chưa kịp tin vào tai mình, nhưng ở chiều ngược lại, Hồng Ngọc đang rất hồi hộp kèm theo cảm giác lo sợ, nó cứ thấp thỏm trong lòng cô. Rồi cậu khẽ bước đến, ôm chặt cô vào lòng, tay anh khẽ đặt lên bụng cô.

“Cảm ơn em, anh hứa sẽ chăm sóc cả hai thật tốt!”

Cô cười, một nụ cười hạnh phúc, hắn ta đứng đằng sau, hắn đứng ở góc xa, nơi ánh đèn không chạm tới, nhưng ánh mắt thì dính chặt vào cô – người đàn bà từng là vợ hắn. Cô đang cười. Nụ cười thật sự, không gượng ép, không nhạt nhòa như những năm tháng sống bên hắn.

Và rồi hắn thấy điều đó – tay cô khẽ đặt lên bụng, ánh mắt chồng cô dịu dàng cúi xuống, thì thầm điều gì đó khiến cô bật cười, mắt hoe đỏ. Trong tay họ là một que thử thai – hai vạch đỏ rõ ràng như vết cứa vào tim hắn.

Một nhịp tim lạc đi. Cảm giác như cả thế giới chao đảo, nhưng hắn không thể rời mắt. Cô… mang thai. Lần này, không ai ép cô. Không ai giành quyền quyết định từ tay cô. Hắn cắn chặt răng, lòng ngổn ngang đến nghẹt thở. Là tiếc nuối? Là ghen tuông? Là tự giận bản thân vì ngày xưa đã ép cô từ bỏ thứ mà hôm nay hắn biết, hắn không bao giờ có lại?

Sau đấy, cô khẽ gạt đi những giọt nước mắt trên, mỗi giọt nước mắt gạt đi phản chiếu lại quá khứ đau thương của cô và tên chồng cũ nhưng cô đã từ bỏ những quá khứ ấy để sau này cô sẽ không vương lại chút gì xưa cũ khi mang thai đứa con của Kiệt. Sau đó cả hai lại bước đi trong niềm vui tột độ, và đột nhiên Hồng Ngọc dừng lại tay cô bám lấy cánh tay anh như một cái móc nhỏ xíu nhưng đủ níu tim người. Không chờ anh phản ứng, cô đã áp sát người vào anh – cơ thể mềm mại ép chặt lấy thân thể rắn rỏi của anh, như thể đang tìm chỗ dựa nhưng lại cố ý chọc ghẹo.

Mái đầu nghiêng nhẹ, ánh mắt cô ngước lên nhìn anh, long lanh như hai viên ngọc, ánh lên thứ ánh sáng đặc biệt – đầy trái tim, đầy khát khao, đầy “muốn”. Môi cô mím lại như cố nhịn cười, nhưng nơi ngực lại áp sát hơn nữa, rõ ràng hơn, táo bạo hơn.

“Anh ơi~ Mình vô kia có được không~©?” Hồng Ngọc vừa nói vừa chỉ tay về nơi cô muốn…

Theo hướng tay cô chỉ, đó là một khách sạn tình yêu, Kiệt hiểu ý Hồng Ngọc nên anh nhẹ nhàng ôm chặt lấy eo cô như một sự đồng ý rồi cả hai cùng nhau tiến vào trong.

Khi cánh cửa phòng đóng lại, hai má cô đỏ ửng, hơi thở gấp gáp, gương mặt cô lúc này thực sự gợi tình với đôi mắt ánh lên ngọn lửa dục vọng đôi môi mềm mại của cô hơi hé mở, hơi thở nóng bỏng phả ra, tạo thành một luồng nhiệt như thôi thúc anh tiến lại gần. Mái tóc dài của cô hơi rối, lả tả xung quanh khuôn mặt như những sợi dây thừng lướt qua làn da mịn màng, càng làm nổi bật đôi mắt quyến rũ ấy.
Cả hai không nói gì mà hôn nhau, lưỡi của cả hai hòa quyện lấy nhau trong nụ hôn ướt át ấy, ban đầu chỉ là những nụ hôn nhẹ nhàng như muốn kích thích đối phương nhưng sau đấy nụ hôn bỗng trở nên hoang dại khó tả khiến cả cơ thể cô bỗng dưng run rẩy dữ dội.

“Ư… aahh…”

Cô rên khẽ trong nụ hôn, cả người giật bắn lên, hai bàn tay siết chặt lấy áo anh như thể vừa bị một luồng điện chạy dọc sống lưng. Một cơn sóng khoái cảm bất ngờ ập đến, khiến đôi chân cô mềm nhũn, lưng cô cong lên theo phản xạ, hơi thở cô trở nên hỗn loạn, cơ thể run lên không kiểm soát, đôi mắt mơ màng phủ đầy sương.

“Chỉ với một nụ hôn mà em đã lên đỉnh rồi à!” Kiệt nhìn cô vừa kinh ngạc vừa thích thú…

“Vâng…”

Cô lúc này như kiệt sức nhưng đôi mắt cô vẫn biểu hiện sự khao khát mãnh liệt, hai tay cô bám chặt lấy anh như thể nếu buông ra cô sẽ gục ngã mất, gương mặt nghiêm khắc của người giáo viên lúc trước giờ đây đã thay đổi khi cô đã bị khoái cảm chiếm hữu.

Và như vậy cả đêm đó họ đã có một đêm tuyệt vời.

— Hết —

Bình luận

Để lại bình luận