Chương 11

“Thật khó chịu, Tuấn Kiệt… Tôi muốn bắn, cậu giúp tôi…” Bình An vô thức cầu cứu Tuấn Kiệt, người cậu tin tưởng nhất lúc này, mong được giúp đỡ.

Tuấn Kiệt không muốn chú ý đến cậu, cố gắng nhéo mạnh vào quy đầu để làm mềm dương vật.

“Ahhhhhh!!! Đau quá!!” Bình An tay lập tức ngăn cản Tuấn Kiệt, Bình An không dám làm gì Tuấn Kiệt, hai chân run rẩy giật lại dương vật của mình từ trong tay Tuấn Kiệt.

Sau khi Tuấn Kiệt véo thật mạnh, dương vật của Bình An chỉ hơi xụ xuống một chút nhưng vẫn sưng tấy và cương cứng.

“Tuấn Kiệt… giúp tôi… làm ơn…”

Tuấn Kiệt cũng không thực sự muốn đem người chơi hư. Tuấn Kiệt dùng một tay giữ dương vật và ống thông trong niệu đạo của Bình An, giúp Bình An thủ dâm.

Mỗi lần hắn vuốt ve dương vật của cậu, ống thông trong niệu đạo và tay Tuấn Kiệt đều bị chèn ép từ trong ra ngoài, Bình An đã sớm đạt đến cao trào vì tinh dịch đã bị giữ lại rất lâu.

“Gần đến rồi… à…tôi không thể xuất tinh được…”

Bình An phát hiện cậu rõ ràng cảm giác được mình sắp xuất tinh, nhưng tinh hoàn lại không có phản ứng, căn bản không có vận chuyển tinh dịch.

“A ha…không thể bắn…”

“Ouch…không…tôi không thể xuất tinh…”

Bình An tự mình duỗi thẳng eo, thọc vào trong tay Diệp Nhiên, nhưng dương vật của cậu vẫn không có phản ứng. Nước mắt từ khóe mắt chảy ra, Bình An choáng váng cảm thấy, hôm nay mình rơi nước mắt nhiều hơn cả năm ngoái gộp lại.

“Tuấn Kiệt…giúp tôi…”

Tuấn Kiệt bất đắc dĩ thở dài, hai tay không ngừng chuyển động, nghiêng người về phía trước thấp giọng nói với Bình An. “Bắn đi”

Giống như mở ra chốt mở, tinh hoàn của Bình An hoạt động, một lượng tinh dịch lớn bắn ra, nhưng niệu đạo của Bình An đã bị ống dẫn tiểu làm bị thương, tinh dịch chỉ có thể thoát ra từ ống dẫn tiểu nhỏ hẹp. Điều này khiến cho thời gian Bình An xuất tinh càng lâu hơn.

“Ngứa quá, niệu đạo ngứa quá.”

“Thật sướng…aaa”

“Ôi, tôi không chịu được nữa, mau dừng lại….”

Bởi vì hôm nay chịu quá nhiều khoái cảm, chờ Tuấn Kiệt rút ống thông tiểu ra, khiến cho tinh dịch chảy ra khỏi niệu đạo, Bình An đã bất tỉnh. Tuấn Kiệt đành phải xin nghỉ với giáo viên, tự mình đưa cậu về ktx.

Khi Bình An tỉnh lại, liền thấy mình đang nằm ở trên giường ký túc xá, Tuấn Kiệt ngồi ở bên cạnh đang tìm kiếm một ít tài liệu gì đó.

“Tuấn Kiệt…” Bình An có chút ngượng ngùng, cao trào qua đi, cậu không khỏi xấu hổ vì những việc mình đã làm.

“Đang xem cái gì vậy?” Bình An chống tay đứng dậy, muốn đến gần Tuấn Kiệt. Nhưng cậu không ngờ Tuấn Kiệt đột nhiên đứng dậy, bước hai bước rồi quay lại nhìn Bình An.

Tuấn Kiệt hỏi: “Hiện tại cảm giác thế nào?”

Bình An sửng sốt một lát, cẩn thận kiểm tra thân thể của mình. Cơ thể cậu vẫn hơi mệt mỏi sau cơn cực khoái kéo dài, chân tay yếu ớt, thành bàng quang vẫn hơi đau vì đã nhịn tiểu quá lâu, xen lẫn một cảm giác trống rỗng kỳ lạ, và niệu đạo của cậu do đặt ống thông vào, thành niệu đạo bị thương, bây giờ cảm thấy rất đau, hiện tại có một ít nước tiểu tích tụ trong bàng quang, mang lại một ít cảm giác khoái cảm.

“Ừm… có chút sưng tấy, có chút đau…”

Bình An có chút vui sướng nuốt xuống câu cuối cùng, cậu sợ Tuấn Kiệt cho rằng cậu là kẻ biến thái.

Bình luận

Để lại bình luận