Chương 10

Người mẹ, với hy vọng le lói trong đôi mắt mờ lệ, gật đầu chấp nhận. Bà ôm lấy con gái, tay vuốt nhẹ mái tóc rối bù, thì thầm vào tai cô: “Hãy làm theo chúng, con yêu. Nếu chúng hồi sức, chúng sẽ không tha cho chúng ta. Để chúng lấy hết rồi bỏ đi sớm.” Lời khuyên ấy như lưỡi dao cắt vào tim, nhưng hai mẹ con không còn lựa chọn. Nhóm đàn ông cười khẩy, đẩy họ ra cửa, bắt đầu hành trình dưới màn đêm đen đặc, giữ sát bên để ngăn chặn bất kỳ ý định trốn thoát nào.

Con đường hoang vắng trải dài, gió đêm lạnh lẽo lùa qua những tán lá xào xạc, mang theo mùi đất ẩm hòa quyện với hơi thở nặng nề của những kẻ đi sau. Hai mẹ con đi trước, bàn tay chúng siết nhẹ quanh eo họ, cọ xát da thịt qua lớp vải mỏng, tạo cảm giác bất lực dai dẳng.

Người con gái cảm nhận từng bước chân như nặng trĩu, vùng kín vẫn còn râm ran từ nỗi sợ, lớp thịt mềm mại bên trong co giãn nhẹ theo nhịp tim đập loạn. Người mẹ cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng cơ thể bà phản bội – những vết xước nhẹ trên bộ ngực chín muồi vẫn rát bỏng, khiến bà khẽ rên khẽ khi gió lùa qua lớp vải.

Trên đường, nhóm đàn ông tiếp tục hội thoại, giọng nói thô lỗ vang vọng trong đêm tối. “Bà ấy hấp dẫn chết người, mày xem – da thịt mịn màng, bộ ngực đầy đặn phập phồng thế kia, tao thèm đàn bà lâu ngày nay được thỏa mãn rồi,” một gã cười khùng khục, đôi mắt lóe sáng dưới ánh trăng, cơ ngực săn chắc phập phồng theo nhịp bước.

Tên khác chen lời: “Phải đấy, vùng kín bà ấy co giãn đón nhận ngọt ngào thế, làm tao hài lòng quá. Trong tù, tao nằm mơ về đàn bà như bà, giờ có hai mẹ con đẹp thế này, phải tận hưởng chung trên giường mới đã.”

Lời nói ấy khiến người con gái rùng mình, cô mơ hồ đoán – qua cách chúng thì thầm về “chia sẻ” và “tự nguyện nằm chung”, ánh mắt quét dọc cơ thể hai mẹ con – rằng chúng sẽ ép họ nằm trên giường lớn, cơ thể quấn quýt dưới những chạm chạp chậm rãi, “tự nguyện” để tránh bạo lực dữ dội hơn.

Một gã khác thì thầm: “Lâu ngày không đàn bà, giờ có bà mẹ hấp dẫn với đùi thon dài, hông rộng thế kia, tao chỉ muốn ép bà ấy nằm xuống, tận hưởng từ từ với con gái bên cạnh.” Chúng cười man rợ, lời nói thô bỉ khiến người mẹ kinh sợ tột độ, bà hình dung rõ mồn một: những đêm dài với hai mẹ con bị ép “tự nguyện” đón nhận, dương vật to lớn với lớp da mịn bao phủ đầu khấc bóng nhẫy sẽ trượt sâu vào lớp thịt mềm mại, ép buộc những đợt sóng rùng mình bất giác lan tỏa từ bụng dưới. Bà kinh sợ, ôm chặt con gái hơn, tay siết quanh vai cô đến trắng bệch, nước mắt bà lăn dài hòa quyện với mồ hôi lấp lánh trên má.

Người con gái run lên, đôi chân mảnh mai suýt khuỵu, nhưng bàn tay chúng siết eo kéo cô đi tiếp. Chúng tiếp tục tra hỏi, ép khai thêm về ngôi nhà – tiền bạc giấu ở đâu, có gì quý giá – bằng cách lướt bàn tay thô ráp dọc theo lưng người mẹ, khiến lớp da thịt dưới đó nóng ran như bị thiêu đốt. “Chỉ có chút tiền tiết kiệm, và vài món đồ,” người mẹ van xin, giọng lạc đi, trong lúc cơ thể bà co lại, bộ ngực căng mọng ép sát vào con gái như tìm kiếm sự che chở. Chúng cười thỏa mãn, lấy thêm những món đồ nhỏ từ túi hai mẹ con – chiếc nhẫn trên ngón tay thon dài của người con gái, giờ bị giật phăng, để lại dấu đỏ mờ trên lớp da mịn.

Bình luận

Để lại bình luận