Chương 10

“ Nói..nói cái gì vậy chứ . Hừ , đồ ngốc “ .

Ussop cười ranh ma , luồn bàn tay của mình vào trong ngực trần của Nami , chiếc vυ” to tròn như nuốt lấy bàn tay hắn . Hắn vòng ra sau một tay luồn lách trên vυ” thỏa sức nắn bóp , một tay luồn xuống không ngừng cọ sát mu l*и Nami .

“ Ưm ~ , đư..đừng.. “

“ Ha , không mặc qυầи ɭóŧ luôn sao , Nami cậu đã dâʍ đãиɠ vậy rồi à .“

“ Khô..không như cậu nghĩ đâu..ư..ưʍ..”

Nói rồi hắn vén phần áo đang che âʍ đa͙σ sang một bên , hai ngón tay trực tiếp len lỏi xâm nhập vào cái l*и đang rỉ nước của Nami . Hai ngón tay vào ra liên tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ huyệt vị , nước l*и theo từng ngón tay tung tóe bắn ra . Tay hắn bóp mạnh cặρ √υ” tròn , ngón tay duỗi thẳng rồi co lại .

“ Ư..ư..Ussop , đừng… “ , Nami quay đầu hướng hắn nói . Chợt cô cảm nhận được hơi thở nồng ấm đang hướng miệng mình mà tới . Không kịp tránh né , môi Ussop đã đặt lên bờ môi căng mọng của cô .

“ Ưʍ..ưʍ..”

Lưỡi hắn điên cuồng xâm nhập , len lỏi trong khoang miệng , cố tìm đến đầu lưỡi cô để cuốn lấy . Nami vô thức đưa lưỡi ra , đầu lưỡi hai người chạm vào nhau , quấn quýt liên tục trong khoang miệng . Cô cảm nhận được hơi thở của hắn trong miệng mình . Hai phút mυ”ŧ lưỡi mãnh liệt , cô đã trầm luân trong đấy .

“ Quý khách , quý khách có cần giúp gì không “ . Nghe được tiếng động lạ , nhân viên tiến lại hỏi .

“ Khô..không sao , ư..ưʍ.. , t..tôi ra ngay đây . Tôii..raaaa… “

“ Được rồi ,vậy nếu quý khách có gì cần giúp đỡ , hãy gọi tôi “

“ Cảm ơn… “

Trong phòng thay đồ , lênh láng nước đã chảy đầy sàn , hương nước dâʍ ŧᏂủy̠ ngập tràn , Nami vô lực ngồi bệt xuống đất .

“ Cậu thật là , đã nói không được…”

“ Cậu nói gì cơ “

“Khô..không có gì , nhanh chóng dọn dẹp rồi ra ngoài thôi “

[ Tên Ussop thật là , đã nói không hôn rồi , nhưng mà , hình như .. cũng không tệ lắm ]

Hai người thu dọn , lấy thêm vài món đồ thanh toán rồi rời đi . Ở bên ngoài , Ussop ý vị nhìn đôi môi căng mọng , có chút sưng lên của Nami , hắn liếʍ liếʍ môi , âm thầm cảm thán

[ Rất ngọt nha , thêm chút nữa thì tốt ]

Buổi trưa đến , ánh mặt trời soi rọi làm không khí có chút thêm oi ả , nhưng trên đường , lớp lớp người vẫn đang di chuyển , dường như đều hướng về một hướng mà chạy đến . Xa xa truyền đến tiếng hô :

“ Nhanh nhanh , không là muộn mất “.

Nami và Ussop sau khi bước ra từ quán quần áo , thong dong trên đường , đang cố tìm một chỗ để nghỉ chân .

“ Này này , ở kia có bán kem kìa “ , Nami giật giật tay Ussop , mắt cô sáng lên không ngừng chỉ tới quầy kem trước mặt .

Ussop đảo mắt theo hướng tay của cô nhìn theo , đúng là có quán kem thật . Hắn quan sát một chút đường đi nãy giờ , điều đầu tiên hắn cảm nhận được rằng nơi đây giống như một vùng quê chưa phát triển , mọi thứ còn rất đơn giản và lạc hậu , người dân đều trông rất thành thật chất phác , có cái rám nắng , vạm vỡ của lao động chân tay . Nhưng chính là ít phụ nữ trẻ tuổi quá , hắn nhìn nãy giờ , cứ mười người lại có 6 tên đàn ông vạm vỡ , ba người già trẻ nhỏ và chỉ một người phụ nữ . Người phụ nữ lại chỉ có nhan sắc thường thường , thậm chí có chút … chắc do bên cạnh hắn là một cô gái xinh đẹp , quyến rũ đôi mắt trong veo màu nâu nhạt , nụ cười như mang theo những tia nắng ấm áp , quả thật có chút không rời mắt được .

Bình luận

Để lại bình luận