Chương 10

: Sự Cố Ngày Tết & Phong Bao Lì Xì Đặc Biệt
“Chùn chụt… chùn chụt… ọc… ọc…”
Tiếng mút mát ướt át vang lên không ngớt. Dương vật tôi được bao bọc bởi khoang miệng ấm nóng và nước bọt ngọt ngào của mẹ, ra vào liên tục như một pít-tông. Những sợi nước bọt dính dấp nối liền giữa môi mẹ và thân dương vật tôi lấp lánh dưới ánh đèn.
“A… sướng quá… bắn này!”
Dòng tinh dịch nóng hổi bắn thẳng vào thực quản mẹ, trôi tuột xuống dạ dày.
Nghỉ ngơi một lát, tôi và thím lại tiếp tục công cuộc “lau nhà” trên tầng hai. Lần này, do sự kích thích từ những thớ thịt mềm mại trong âm đạo thím, tôi trở nên mất kiểm soát. Mỗi cú thúc của tôi ngày càng mạnh bạo, đâm thẳng vào cổ tử cung thím.
“Á… khoan… khoan đã… a…” Thím dừng tay, nhíu mày vì đau đớn pha lẫn khoái cảm. Mông bà kẹp chặt lấy dương vật tôi, run lên bần bật. Dâm thủy trào ra xối xả từ nơi giao hợp.
“Tiểu Cương… sao con… sao con lại cắm vào tử cung… tử cung thím thế này? Chết rồi… a… a…” Thím hoảng hốt kêu lên.
“Chết… con xin lỗi… con… con lỡ…” Tôi giả vờ hoảng sợ, làm như mình vô tình gây ra tai nạn.
Trong tiềm thức của mọi người lúc này, cắm vào âm đạo và cắm vào tử cung là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Tử cung là nơi thiêng liêng để duy trì nòi giống, theo lý chỉ có chồng thím mới được phép vào. Việc tôi xâm phạm vào đó là một điều cấm kỵ, nếu chú biết được chắc chắn sẽ rất giận dữ (dù thực tế chú đã bị tôi thôi miên rồi).
“Bạch… bạch… bạch…”
“Mau… mau rút ra… hôm nay là… ngày nguy hiểm… a…” Thím hổn hển giục. Bà sợ tôi lỡ bắn vào trong thì hậu quả khôn lường, vì bà không hề dùng biện pháp tránh thai nào.
Tôi làm bộ luống cuống muốn rút ra, nhưng thực tế lại siết chặt cơ hông, khiến quy đầu mắc kẹt ngay cửa tử cung. Sự ma sát với thành tử cung mềm mại khiến tôi sướng đến phát điên, dương vật như muốn nổ tung.
“A… sướng quá… Tử cung thím chặt quá… mướt quá… a…”
“Thím ơi… con xin lỗi…”
Cuối cùng, không thể kìm nén được nữa, tôi ôm chặt eo thím, thúc mạnh một cái lút cán vào tận cùng tử cung.
“A! Ra rồi! Xin lỗi thím! A…”
Dòng tinh dịch nóng bỏng, đặc quánh phun trào như núi lửa, tưới đẫm vào tử cung đang co thắt của thím. Thím rùng mình, run rẩy đón nhận từng đợt, từng đợt hạt giống của tôi.
“Á… á… không được… chồng thím sẽ giận mất…” Thím yếu ớt vặn vẹo, cố thoát khỏi tôi nhưng vô vọng. Sức lực của tôi quá lớn, bà chỉ còn biết nằm im chịu trận, để mặc tôi gieo rắc “sản phẩm” của mình vào nơi vốn chỉ dành cho chồng bà.
Xong việc, tôi cúi gầm mặt, mắt đỏ hoe như sắp khóc, giả bộ hối lỗi tột cùng. Thím nằm bẹp dí trên sàn, dòng tinh dịch trắng đục từ từ rỉ ra từ cửa mình sưng tấy của bà.
“Cái thằng bé này!” Mẹ tôi đứng bên cạnh lắc đầu, giả vờ mắng. “Lần trước đã dặn rồi mà vẫn bất cẩn thế… Nhỡ thím cũng có bầu như mẹ thì sao…”
Thím nhìn tôi mếu máo mà thấy thương, vội vàng ôm tôi vào lòng an ủi: “Thôi không sao đâu, Tiểu Cương đừng khóc. Thím không trách con đâu, thím sẽ không nói với chú.”
“Nhưng… nhỡ có em bé…” Tôi nức nở.
“Yên tâm, thím uống thuốc tránh thai rồi, không sao đâu,” thím nói dối để trấn an tôi.
Để chứng minh mình không giận, thím còn… chủ động đề nghị tôi làm thêm “nháy” nữa. Và thế là, tôi lại được dịp “lau nhà” cùng thím lần hai, lần ba… Tổng cộng tôi đã xuất vào tử cung thím hơn 70 lần trong buổi chiều hôm ấy, khiến bụng thím phình to như mang thai 8 tháng.
Tối hôm đó, lúc uống thuốc, thím lại “lơ đễnh” uống nhầm thuốc trợ thai thay vì thuốc tránh thai. Tôi nhìn thấy hết nhưng chỉ cười thầm, không thèm nhắc.
Đêm giao thừa, cả đại gia đình quây quần bên bàn tiệc. Sau bữa cơm tất niên là tiết mục lì xì được mong chờ nhất. Anh họ tôi nhận được một xấp phong bao dày cộp. Đến lượt tôi, sau khi nhận lì xì của ông bà, cha mẹ và chú thím lại ngồi im, không có động tĩnh gì.
“Tiểu Cương à, năm nay con 10 tuổi rồi,” chú tôi lên tiếng, giọng nghiêm trang. “Theo quy định mới của gia đình, chú sẽ lì xì cho con một món quà đặc biệt. Đêm nay, chú cho phép con bắn tinh vào tử cung thím con, nhưng chỉ được một lần thôi nhé.”
“Khụ khụ, quà của cha cũng thế,” cha tôi tiếp lời. “Nhưng nhớ nhẹ nhàng thôi, mẹ con đang mang thai đấy.”
“Cảm ơn cha, cảm ơn chú!” Tôi reo lên sung sướng. “Đây là bao lì xì tuyệt nhất con từng nhận được!”
Tôi hí hửng chạy sang chỗ thím.
“Biết rồi, chỉ một lần thôi đấy nhé ông tướng,” thím cười, véo má tôi rồi dang rộng hai chân ra ngay tại bàn ăn. “Hôm nay là ngày rụng trứng của thím đấy, có làm nên trò trống gì không là tùy ở con.”
“Hì hì, chú ơi, nếu thím có em bé thì chú không được mắng con đâu đấy. Chú phải nuôi em bé cho tốt nhé,” tôi vừa nói vừa từ từ đưa dương vật vào bên trong thím ngay trước mặt chú.
“Tất nhiên rồi, con chú chú nuôi chứ ai nuôi,” chú nâng ly rượu với cha tôi, thản nhiên đáp, mắt không thèm nhìn cảnh vợ mình đang bị thằng cháu cưỡi lên.
Tôi bắt đầu di chuyển, tiếng “bạch bạch” hòa cùng tiếng pháo hoa nổ đì đùng bên ngoài, báo hiệu một năm mới đầy “hứa hẹn” và dâm loạn của đại gia đình tôi.

Bình luận

Để lại bình luận