Chương 10

: Khải bị bắt đến đồn cảnh sát.
Mở toang cánh cửa phòng, đập vào mắt ông là thân thể trần trụi của Hà trong bộ đồ lót đang nằm sấp trên giường phơi bày cặp mông to lớn nõn nà. Bên trái là tên sở khanh Khải đang lúi húi cởi quần.
Chẳng nghĩ ngợi nhiều, lão lấy hết sức lực của một ông già gần 60 tuổi, lao vào Khải đánh đấm chửi bới loạn xạ. Khải bất ngờ không chút phòng bị, quay lại đã thấy lão hiệu trưởng lao đến đẩy mình ngã đập đầu xuống nền gạch đau điếng, máu me túa ra.
Cơn cuồng nộ trong hắn ùn ùn dâng lên. Kế hoạch đã đi đến bước cuối cùng, con mồi cũng đã phơi hàng đợi thịt thế nhưng điều mà hắn không ngờ tới – lão hiệu trưởng nhu nhược nhát gan, tham sống sợ chết lại có thể dám đập vỡ hết tất cả.
Đứng lên vuốt mái tóc bết máu sang một bên, Khải trở về bản chất điên dại của mình, lừ lừ tiến đến lão hiệu trưởng đang thở hồng hộc vì mệt.
Một đấm, thầy hiệu trưởng ngã sõng soài.
Một sút, thầy hiệu trưởng ôm bụng đau đớn.
Hắn dồn hết sự phẫn nộ vào những cú sút cú đánh. Ông thầy già chỉ biết lao đến ôm chặt tên cục súc chịu đựng đau đớn chờ công an đến. Khải vung hai tay lên rồi đạp vào bụng thầy Bảo làm ông ngã lui về phía sau, đập lưng vào chiếc kệ để tivi. Cả chiếc kệ và cái tivi to tướng rớt xuống đè lên phần đùi của ông.
– AAA…. Tiếng hét lên đau đớn của thầy hiệu trưởng.
Khải hằm hằm tiến lại gần chỗ thầy Bảo nằm. Bỗng nhiên “ Bộp”.
Cơ thể to lớn của Khải đổ vật xuống, phía sau là Hà với lọ hoa đã vỡ tan trên tay.
Vốn dĩ tiếng ồn ào gây ra bởi vụ oánh lộn đã làm cô đã tỉnh lại nhưng tác dụng thuốc mê vẫn còn khiến cơ thể nặng trịch không sao động đậy được. Chỉ đến khi tiếng hét chói tai của thầy hiệu trưởng vang lên mới thực sự đánh thức cô.
Ngay lập tức với lấy lọ hoa để bàn, Hà nhắm mắt phang thật mạnh vào gáy Khải. Rồi chạy đến đỡ lấy thầy hiệu trưởng đang nằm vật vã đau đớn, ôm lấy ông và kéo ra khỏi mớ hỗn độn. Mặc dù cơn đau từ đùi vẫn truyền đến mãnh liệt, thế nhưng khi được cơ thể trần trụi của mỹ nhân trong bộ đồ lót ôm lấy, mặt áp vào cặp ngực mềm mại đàn hồi, thì như thể có liều thuốc giảm đau. Ông mê man rồi ngất lịm đi miệng nhoẻn cười mãn nguyện.
Công an đến vừa lúc Hà mặc vừa lại đồ xong, cô lập tức kể lại mọi chuyện. Hai đồng chí công an lập tức bắt giam Khải, còn Hà và thầy Bảo được đưa đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe ngay trong đêm.
Sau khi tới bệnh viện kiểm tra, Hà được chẩn đoán chỉ bị suy nhược thần kinh do thuốc mê. Nghỉ ngơi chốc lát rồi có thể ra về, còn thầy Bảo thì bị gãy xương đùi chắc phải nằm viện điều trị, đùi trái được băng bó trắng xóa. Cô đến gần ngắm nhìn gương mặt già nua làn da nhăn nheo. Hôm nay nếu không có thầy, thì chẳng biết chuyện tồi tệ gì sẽ xảy đến với mình nữa. Không ngờ tên Khải lại to gan dám giở trò vô liêm sỉ như thế, vậy mà có lúc cô còn cảm thấy hắn tốt bụng.
Chị y tá đến bên cạnh, kiểm tra cho Hà lần cuối rồi thông báo cô có thể ra về.
Về đến nhà đã là hơn 11h đêm. Chẳng buồn thay quần áo, Hà nằm vật xuống giường ngẫm lại toàn bộ mọi thứ vừa xảy ra.
Đầu óc vô cùng rối bời. Cô thật sự cần ai đó để tâm sự sẻ chia, chuyện vừa xảy ra lần này đã đi đến giới hạn mà bản thân cô không thể nào giữ kín trong lòng được nữa.
Mở điện thoại lên gọi cho chồng, Hà quyết định lần này sẽ kể hết không giấu diếm điều gì với Thái nữa. Ngay bây giờ, cô đang rất cần sự che chở bảo vệ của một người đàn ông.
Phải đến cuộc gọi thứ 3, chồng nàng mới bắt máy.
– Alo vợ à, sao em gọi anh muộn..n…vậy. Anh.. á….anh đang ngủ nên không để ý điện thoại.
Giọng Thái có phần gấp gáp đứt quãng chẳng giống người đang ngái ngủ chút nào.
Đang định trả lời đột nhiên Hà nghe thấy giọng phụ nữ lạ nhưng quen thuộc, nói rất bé. “ Sao vợ anh toàn gọi đúng lúc làm phiền chúng mình vậy”.
Liền sau đó những âm thanh bành bạch vang lên cùng tiếng thở gấp gáp của chồng mình.
– Alo vợ ơi, sao không nói gì vậy alo……. Đang đêm gọi điện rồi chẳng nói gì…..Thôi em nghỉ sớm đi nhé anh cúp máy đây.
Hà không thế đáp lời chồng được bởi cánh tay đã buông thõng xuống giường, điện thoại rơi sang 1 bên. Người cô run run khóc nấc lên, nước mắt cứ thế chảy thành dòng giàn giụa trên khuôn mặt tròn thanh tú. Hai tay ôm lấy cơ thể co quắp lạnh lẽo. Hóa ra, chồng nàng ngoại tình với người khác trong khi đang nói chuyện điện thoại với cô.
Như vậy là quá đủ cho một buổi tối rồi. Cô thiếp đi trong cơn mệt mỏi lúc nào chẳng hay.

***

Cùng lúc đó, tại đồn cảnh sát nơi Khải đang bị giam giữ lấy lời khai. Trái lại với sự hung hãn ban nãy, Khải giờ như một con cún vâng dạ khai khẩn rằng do uống rượu say nên đã không kiểm soát được hành vi, bản thân cũng chẳng nhớ nổi đã xảy ra chuyện gì. Thế nhưng, hắn vẫn bị giam chờ người tới bảo lãnh.
Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cực chẳng đã, gã đành phải cầu cứu Tiến. Mở điện thoại lên, trước hết, hắn gửi file chứa toàn bộ ảnh và video quay lén Hà – con mồi tiềm năng đến một tài khoản email quen thuộc rồi đợi một lúc mới gọi điện cho Tiến trình bày.
Chẳng rõ sếp hắn, Tiến, có quyền lực và quan hệ ra sao nhưng chỉ 15p sau, gã được thả với lý do “ say rượu không làm chủ được hành vi, tuy nhiên cũng chưa gây ra được hậu quả nghiêm trọng nào.”
Bước ra khỏi đồn công an, Khải châm điếu thuốc phì phèo hút rồi mở máy gọi lại cho Tiến:
– Em cám ơn sếp. File em đã gửi, sếp xem chưa ạ.
– Rồi, vì nó mà mày phải vào đấy?
– Vâng. Em ngắm cho sếp từ lâu rồi. Mà khó nhai quá, không sao quy phục nổi. Nay bất cẩn bị một vố đau, may có sếp…
– Hừ. Chứ không phải là mày định xơi nó trước tao đó hả? Tiến cười nhạt.
– Đâu… đâu làm gì có. Em nào dám.
– Thôi được rồi, tao đã xem qua. Có vẻ con đàn bà này rất tiềm năng đấy. Nếu thật sự khó nhai như lời mày nói, vậy muốn thuần phục được phải thật bình tĩnh. Nhưng trước hết, sau hôm nay mày phải giữ khoảng cách với nó, ra vẻ sợ sệt không dám có ý định gì với nó nữa. Để nó cảm thấy an toàn 1 thời gian. Hiểu chưa? Rồi tao sẽ kiếm cớ qua trường X, gặp nó trực tiếp thì mới có thể đánh giá được.
– Vâng. Em sẽ làm theo lời sếp.

***

Đã 2 tuần kể từ buổi tối khắc nghiệt đó, Hà vẫn chưa thể nào phục hồi được tinh thần. Bông hoa tươi thắm xinh đẹp nhất trường giờ ủ rũ héo úa.
Hải để ý thấy mẹ như vậy, cũng lo lắng gặng hỏi mãi nhưng nhận lại chỉ là những cái lắc đầu. Hương thấy Hà buồn bã, cũng lân la an ủi đứa em, mãi Hà mới chia sẻ ra nỗi buồn trong lòng. Tuy nhiên cô chỉ kể việc chồng mình ngoại tình, còn giấu nhẹm việc suýt bị hiếp dâm đi.
– Anh ấy thừa nhận với em trong chuyến công tác đó đã không làm chủ được bản thân nên ngoại tình với thư ký. Còn nói rằng anh vẫn yêu em và nhớ con rất nhiều. Rồi sáng đó bay thẳng đi Singapore luôn, sau chuyến công tác dài hạn 3 tháng, anh ấy sẽ dành thời gian suy nghĩ kỹ rồi cho em câu trả lời.
– Ừ… cảm giác bị lừa dối chị cũng từng trải qua. Chị hiểu cảm giác của em bây giờ. Ngày đó anh Hùng ( chồng Hương) bồ bịch suốt, nửa đêm còn về cạy tủ lấy tiền của chị đem đi cho bồ. Chị sợ lắm buồn lắm, may giờ cả hai đã ly thân. Tính cách chị thoáng lên cũng từ đợt đó. Nếu không, chắc sẽ gục ngã vì suy nghĩ mất. Em cũng nên như vậy, nếu như chồng đã không coi trọng em, thì em cũng nên giảm bớt trách nhiệm của mình với anh ta. Vợ chồng bình đẳng mà.
– Vâng. Hà trầm tư suy nghĩ về điều Hương vừa nói.
– Thôi đừng ủ rũ nữa, tối nay ngủ ở đây với chị. Chị em mình tâm sự cho bằng hết.
– Không được đâu. Còn Hải ở nhà có một mình.
– Ôi dào thằng bé 17 tuổi to lớn như thế rồi còn lo ở nhà một mình à. Hay để con bé Phương Thanh nhà chị sang ngủ cùng nó. Hí hí.
– Ơ kìa chị. Hà vỗ nhẹ chị Hương.
– Saooo chê con gái chị xấu hả?
– Không phải thế. Cơ mà em thấy hai đứa cũng khá thân nhau đấy. Cứ dính lấy nhau hoài.
– Ừ có khi lớn lại lấy nhau cũng nên. Chỉ sợ bà thông gia ghê gớm về lại mắng mỏ con dâu thôi.
– Làm gì có. Em mà có con dâu em chiều nó như con đẻ.
Hà cười vui vẻ trả lời.
Từ hôm đó, Hà nghiêm túc suy nghĩ về điều mà Hương nói. Sống thoáng hơn. Cô chăm đi mua sắm quần áo, làm đẹp, skin care, massage thường xuyên. Rồi cùng Hương tham gia câu lạc bộ yoga, cô luôn bắt bản thân bận rộn cho vơi đi nỗi buồn về chồng. Thậm chí còn bị Hương lôi kéo đi bar, tập uống rượu tây cho dù những ngày đầu say bí tỉ làm Hương phải gọi Hải lên đón về. Nhưng nhờ đó mà tinh thần của cô dần vui vẻ trở lại.

________________

Bình luận

Để lại bình luận