Chương 10

– Ranh Giới Sụp Đổ Và Lời Thề Đêm Trăng
Sau sự kiện trong phòng tắm, bức tường ngăn cách cuối cùng giữa chúng tôi đã sụp đổ hoàn toàn. Chúng tôi không còn là mẹ con đơn thuần nữa, mà là những kẻ đồng lõa trong một mối quan hệ cấm kỵ đầy tội lỗi nhưng cũng đầy khoái lạc.
Tuy nhiên, chúng tôi vẫn chưa tiến tới bước cuối cùng. Mẹ vẫn giữ lại chút lý trí cuối cùng, chị sợ… sợ tôi sẽ hối hận, sợ hủy hoại tương lai của tôi. Nhưng những cử chỉ thân mật ngày càng táo bạo hơn. Chúng tôi ôm hôn nhau say đắm mỗi khi có cơ hội. Tôi được phép sờ soạng cơ thể chị, khám phá những vùng đất bí mật mà trước giờ chỉ có trong giấc mơ.
Một đêm trăng sáng, tôi và mẹ nằm trên giường, cửa sổ mở toang đón gió biển từ xa thổi vào. Ánh trăng dát bạc lên cơ thể bán khỏa thân của mẹ, đẹp như một bức tượng nữ thần. Tôi vuốt ve bầu ngực mềm mại của chị, hôn lên những nốt ruồi son trên làn da trắng muốt.
“Mẹ, con yêu mẹ. Không phải tình yêu con dành cho mẹ, mà là tình yêu của đàn ông dành cho đàn bà.” Tôi thì thầm vào tai chị, giọng nói khàn đặc vì dục vọng. Mẹ quay sang, ôm lấy cổ tôi, đôi mắt sáng lấp lánh như sao trời. “Mẹ biết. Mẹ cũng yêu con, Lâm Lâm. Mẹ biết điều này là sai trái, là loạn luân, sẽ bị cả xã hội phỉ nhổ. Nhưng mẹ không thể dừng lại được nữa rồi.”
“Chúng ta không cần quan tâm đến xã hội. Chỉ cần hai chúng ta là đủ.” Tôi hôn lên môi chị, nụ hôn sâu và chiếm hữu. Tay tôi trượt dần xuống dưới, luồn vào trong chiếc quần lót mỏng manh của chị. Ngón tay tôi chạm vào “cô bé” đang ướt át, sẵn sàng đón nhận. Mẹ rên lên một tiếng, cong người lên, ép sát vào tôi.
“Lâm Lâm… đừng… chỗ đó… để dành…” Chị thở hổn hển, cố gắng đẩy tay tôi ra một chút nhưng yếu ớt vô cùng. “Để dành cho ai? Cho con đúng không?” Tôi cười tà, ngón tay bắt đầu trêu đùa hạt ngọc. “Ưm… đúng… cho con… nhưng không phải bây giờ… đợi thêm chút nữa…”
Đêm đó, chúng tôi đã có một “buổi diễn tập” nóng bỏng. Tôi dùng tay và miệng để đưa mẹ lên đỉnh vinh quang. Nhìn mẹ quằn quại trong khoái cảm, gọi tên tôi trong cơn cực khoái, tôi cảm thấy mình là người đàn ông quyền lực nhất thế giới. Tôi biết, ngày tôi chính thức sở hữu chị trọn vẹn không còn xa nữa.
Thế nhưng, cuộc đời luôn có những ngã rẽ bất ngờ. Khi tình cảm của chúng tôi đang ở giai đoạn nồng nàn nhất, một nhân vật khác xuất hiện, khuấy đảo cuộc sống của cả hai. Đó là Ngô Thị Thu – mẹ kế của tôi, người tình năm xưa của bố, và cô con gái riêng của chồng cũ mẹ tôi – Lan Mộng. Những mối quan hệ chằng chịt, những âm mưu và dục vọng đan xen sẽ đẩy câu chuyện của chúng tôi đi về đâu? Liệu tình yêu cấm kỵ này có chịu nổi sóng gió, hay sẽ bị nhấn chìm trong biển lửa của sự phán xét?

Bình luận

Để lại bình luận