Chương 10

: Sáng Sớm Ngập Dục Vọng

Ánh nắng sớm len qua rèm cửa, rải những vệt sáng mờ nhạt lên căn bếp nhỏ, nơi bà Hoa đang đứng chuẩn bị bữa sáng. Mùi bánh mì nướng thoảng trong không khí, hòa quyện với hương nước hoa dịu nhẹ từ cơ thể bà – một người phụ nữ mặn mà, với bầu ngực căng đầy lấp ló sau chiếc áo sơ mi mỏng và cặp mông tròn trịa khẽ lắc lư dưới lớp váy dài qua gối. Minh Anh lặng lẽ bước xuống cầu thang, đôi mắt lấp lánh dục vọng khi nhìn mẹ. Sau những đêm đắm chìm trong khoái lạc cấm đoán, cô không còn kiềm chế được nữa. Cô muốn mẹ, ngay lúc này, ngay trong căn bếp thân thuộc này, nơi mọi chuẩn mực đạo đức sẽ bị xé toạc.

Minh Anh mặc một chiếc áo lụa trắng mỏng tang, không nội y, để lộ bầu ngực căng tròn với đầu nhũ hoa cứng lại vì kích thích, và vùng nhạy cảm giữa hai chân lấp ló khi cô bước đi. “Mẹ, sáng nay con đói lắm,” cô nói, giọng ngọt ngào nhưng ánh mắt lại sắc lạnh, đầy nhục dục. Bà Hoa quay lại, ánh mắt thoáng bối rối khi thấy cách con gái ăn mặc. “Con… lên thay đồ đi, đừng mặc thế này,” bà nói, giọng run run, cố tránh nhìn vào cơ thể trần trụi gần như hoàn toàn của Minh Anh. Nhưng Minh Anh đâu để mẹ thoát.

Cô bước đến, đứng sát sau lưng mẹ, ép cơ thể mình vào lưng bà, để bầu ngực căng đầy cọ vào vai mẹ, hơi ấm lan tỏa qua lớp vải mỏng. “Con không đói bánh mì đâu, mẹ. Con đói… mẹ cơ,” cô thì thầm, hơi thở nóng bỏng phả vào gáy bà Hoa, khiến bà khẽ rùng mình. Không chờ mẹ phản ứng, Minh Anh quỳ xuống, đôi tay nhanh nhẹn kéo váy mẹ lên, để lộ đôi chân thon dài và chiếc quần lót cotton trắng đơn giản, nhưng lại gợi lên một sự cấm đoán khiến cô nứng đến điên dại.

“Minh Anh, dừng lại! Con không được…” bà Hoa hét lên, cố đẩy con gái ra, nhưng bàn tay bà yếu ớt, như thể lý trí đang thua dần trước dục vọng. Minh Anh không quan tâm. Cô kéo quần lót mẹ xuống, để lộ vùng nhạy cảm – một nơi mềm mại, ướt át, với những sợi lông mịn ánh lên dưới ánh sáng sớm. “Mẹ đẹp quá… con muốn nếm mẹ,” cô rên nhẹ, giọng dâm đãng, rồi cúi xuống, môi cô chạm vào lồn mẹ, lưỡi lướt nhẹ qua lớp da thịt ngọt ngào, cảm nhận vị mặn mà và hơi ấm khiến cô run lên vì khoái cảm.

Bà Hoa nắm chặt mép bàn bếp, cơ thể bà căng cứng, cố ngăn một tiếng rên thoát ra. “Không… Minh Anh, mẹ xin con, đừng…” bà van xin, nhưng giọng bà lạc đi, pha lẫn một sự khao khát mà bà không thể che giấu. Minh Anh càng hăng say hơn, lưỡi cô di chuyển thành thục, liếm sâu hơn, mút lấy từng giọt khoái cảm từ mẹ, như thể đang nuốt trọn linh hồn bà. “Mẹ ướt hết rồi… mẹ thích mà, phải không?” cô thì thầm giữa những lần mút, tay lần lên, bóp mạnh bầu ngực mẹ qua lớp áo, ngón tay xoay tròn quanh đầu nhũ hoa cứng lại.

Bà Hoa cong người, một tiếng rên dâm đãng cuối cùng cũng bật ra: “Ư… không… mẹ không muốn…” Nhưng cơ thể bà đã phản bội. Hai chân bà dang rộng hơn, để Minh Anh tự do khám phá, lồn bà ướt sũng, chảy ra từng giọt dâm thủy xuống sàn bếp. Minh Anh rên lên, lưỡi cô quấn lấy điểm nhạy cảm nhất, mút mạnh, khiến bà Hoa run rẩy dữ dội. “A… Minh Anh… mẹ… mẹ sướng quá…” bà rên lớn, giọng đĩ thõa không thể kìm nén, móng tay cắm vào mép bàn như muốn bấu víu chút lý trí cuối cùng.

Minh Anh ngẩng lên, môi cô bóng loáng dâm thủy của mẹ, ánh mắt lấp lánh sự đắc thắng. “Mẹ bắn đi, con muốn thấy mẹ sướng điên lên vì con,” cô nói, rồi tiếp tục, lưỡi cô di chuyển nhanh hơn, hai ngón tay chen vào, ra vào nhịp nhàng trong lồn mẹ, cảm nhận từng đợt co bóp mãnh liệt. Bà Hoa không chịu nổi nữa. Cơ thể bà cong lên, một tiếng rên đĩ thõa vang khắp căn bếp: “A… mẹ ra… mẹ ra rồi!” Một dòng dâm thủy bắn ra, mạnh mẽ, ướt đẫm sàn nhà, chảy thành vũng dưới chân Minh Anh, như bằng chứng của khoái lạc tội lỗi.

Minh Anh đứng dậy, kéo mẹ vào lòng, môi cô hôn sâu, để bà Hoa nếm chính dâm thủy của mình trên lưỡi con gái. Bà Hoa thở hổn hển, ánh mắt mờ đi vì khoái cảm, nhưng vẫn cố lẩm bẩm: “Mẹ… mẹ sai rồi…” Minh Anh mỉm cười, tay vuốt ve bầu ngực mẹ, thì thầm: “Mẹ không sai đâu. Mẹ là của con, và con sẽ làm mẹ sướng mãi mãi.”

Bình luận

Để lại bình luận