Chương 10

– Đến lượt muội quay đi cho ta tắm ..

Nhược Băng quay mặt nàng cởi sạch y phục xuống tắm sạch sẽ , sau đó quay lên vẫn thấy Nhược Băng đứng quay mặt bèn gọi :

– Muội muội quay mặt lại được rồi đó !

Nhược Băng quay lại mắt đã đỏ hoe từ lâu thút thít nói :

– Người thật ác ! Đại Băng à Khiết Băng tỷ tỷ ..từ hôm ta đánh vào ngực của tỷ ..ta đã linh cảm tỷ giống ta rồi .Nhưng mà ta yêu Đại Băng ta cứ tự đánh lừa mình thôi..cho đến khi nãy.. tỷ chạm hạ thể ta ..Ta thấy thích lắm ..ta mới biết dù tỷ là nam hay nữ ..người ta yêu vẫn là tỷ tỷ .Người không nói thân phận mình hẳn người có nỗi khổ ,ta không không trách tỷ .Ta có một yêu cầu tỷ ôm ta âu yếm ta như khi nãy được không …? Một lần cũng dược cho ta tưởng là Đại Băng huynh ấy ..ta năn nỉ ..người .
Lỗi cũng do mình vì thế nàng ôm lấy Nhược Băng vào hôn thắm thiết , hai cơ thể nữ giới cuộn chặt vào nhau .Khiết Băng xoa đôi nhũ phong bé xíu của muội ấy ,Nhược Băng cũng âu yếm lại nàng . Hai người đều tự nhiên thấy thích thú , ôm chặt nhau rên rỉ lăn lộn trên đám lá khô xào xạo .Nhược Băng ngồi nhổm dậy dạng chân ra rồi bảo nàng :

– Tỷ tỷ cho muội mượn tay tỷ chút ..!

Nhược Băng cầm hai ngón tay nhỏ bé nàng , ấn thật mạnh vào hạ thể đang nhầy nhụa dâm khí của mình “. Ái da !.” tiếng Nhược Băng rên lên khi hai ngón tay của Khiết Băng xuyên thủng màng trinh của muội ấy .Máu rỉ xuống theo khe tay..nhưng Nhược Băng mặt ngời ngời hạnh phúc nói :

– Ta đã nguyện là trinh trắng của ta cho tỷ tỷ ..dù là tỷ không phải nam nhân thì ta vẫn cho được người ta yêu là tỷ tỷ .
Khiết Băng chợt nghĩ trinh tiết ta cũng mấy lần suýt mất , vào tay kẻ không đáng . Chân tình muội ấy thế ta cũng để muội ấy hủy đi trinh trắng của ta …hơn là cho kẻ phàm phu hưởng thụ . Nàng dạng chân ra nhắm mắt lại nói với Nhược Băng :

– Trinh trắng của ta cũng dành cho muội muội, coi như ta xin lỗi đã dối muội bao năm qua ..

“ Ôi …ơ .úi…ui ..Đau….!” Nàng hét lên cắn mạnh vào bờ vai trần của muội muội …Hai ngón tay nhỏ bé của Nhược Băng nằm trọn trong hạ thể nàng ,thế là nàng thành đàn bà .Hai cô gái nhìn nhau cười ..mặc kệ hạ thể rỉ máu lại ôm nhau hôn thắm thiết …

Ngày hôm sau diện kiến tam tiên ,hai nàng con gái tự nhiên thân thiết với nhau khôn cùng nắm tay nhau theo đám người ứng thí hướng về đại điện .Tuy nhiên trong mắt chúng nhân ứng thí ,hai nàng ấy nắm tay nhau quấn quýt thật là chướng mắt .Hai kẻ nam tử yếu như con sên nhớt kia cứ đầu mày cuối mắt liếc nhau như tình nhân , chúng thật đáng buồn nôn a .Cho nên họ đã sớm kỳ thị hai nàng không thèm để ý ,cũng là một cái may mắn cho hai người sau này .Tam tiên ngự trên đài cao uy phong ngời ngời , làm hai nàng mắt tròn mắt dẹt nghó nghiêng.
Sau đó mọi người được chia thành các nhóm nhỏ học bí phổ sơ đẳng ,không ai thèm đi chung với hai kẻ bệnh hoạn các nàng .Kết quả hai tỷ muội tự làm thành một cặp luyện, dưới sự hướng dẫn của đệ tử thứ chín tám Lý Dĩnh Ca . Lý Dĩnh Ca là đệ tử thấp bé nhất tư chất cũng không lấy gì làm vẻ vang .Dĩnh Ca thì bản tính hiền hậu ,thấy hai nàng nhí nhảnh cũng yêu quý tận tâm dạy bảo . Xong vốn tiên thuật tam tiên chỉ dành cho chính thể nam nhân , đằng này hai người là nữ nhi .Cốt chính là dụng dương khí để khống chế ngự kiếm và luyện vài đường kiếm thuật .

Càng dạy càng thất bại Dĩnh Ca chán nản bỏ mặc, cho hai nàng tự tung tự tác . Ngày mai đã là hạn kỳ kiểm tra và thu nhận chính thức ,hai nàng dù làm thế nào thì hai thanh kiếm vẫn cứ nằm bẹp một chỗ không bay được .Trong khi các nhóm khác đa phần đã cưỡi kiếm phi thiên vùn vụt ,tệ hơn họ cũng khiển dụng nó bay lên được .Nhược Băng cùng nàng luyện đến tận canh ba vẫn không khu dụng được chúng .Nhược Băng quay mặt bảo nàng :
– Tỷ tỷ có phải chúng ta tư chất ngu quá không ? hay là chúng ta chuẩn bị ngày mai khăn gói sẵn sàng về lại Nhược gia vậy !

– Thôi chúng ta cứ luyện hết đêm nay đã …

Nàng thở dài nói,rồi hai tỷ muội lại đọc khẩu chú ..Khua chân mua tay loạn cả lên vẫn thấy hai thanh kiếm nằm trơ trơ . Nhược Băng bực quá nói :

– Thanh kiếm này ngu ,hay chúng ta ngu đây ?

– Cả hai đều không ngu hi hi ..chỉ là các người đọc sai khẩu chú !

Một bóng trắng huyền ảo hạ xuống trước mặt hai nàng , Hạ Tư Linh nàng ấy hồi sơn để mai làm chủ khảo .Đang ngự kiếm trên không thấy hai tỷ muội các nàng khoa chân múa tay khiển kiếm trong đem khuya bèn xuống xem .Hạ Tư Linh thấy vì cơ bản nàng ấy nhìn họ là kẻ nam nhân ,tu vi nàng không thấp sao mà vẫn không nhìn ra được họ .Khi mà cảm nhận rõ rệt mùi hương và âm khí nhi nữ từ hai nàng ấy .Nàng nhớ rằng khi xưa mình cũng giả nam nhân đi học tu tiên ,may có Chu Cơ Đán đứng ra bảo vệ che chở nàng thì nàng mới có hôm nay ..

Bình luận

Để lại bình luận