Chương 10

: Đốt xạ hương
Đùa giỡn mẹ tôi nửa ngày, tôi đã thỏa mãn được cơn thú tính, vì thế để không làm chậm trễ thời gian nữa, tôi buông mẹ tôi ra, mẹ tôi lúc này quần áo xốc xếch, áo ngủ màu hồng nhạt bị tôi kéo lên trên, lộ ra bờ vai trắng nõn cùng với áo ngực màu trắng bị tôi kéo xuống lộ ra cặp vú to tròn, đỏ ửng.
Cảnh tượng này đẹp đến cỡ nào, mẹ tôi vô hồn mặc cho tôi làm gì làm, như một bức tượng đứng im mặc người tới xấu xé.
“Mẹ, nghe con nói sao?”Tôi kiềm chế lại bình tĩnh hỏi.
“..Ừ… nghe được…”Mẹ tôi bình tĩnh trả lời.
“Nghe rõ, con hy vọng về sau cho dù mẹ tỉnh táo, thì con hỏi cái gì mẹ cũng phải trả lời thành thật , phải trả lời mọi thứ không được giấu, dù đó có là chuyện riêng tư đi chăng nữa, bởi vì tôi là chủ nhân của bờ cát này, cô ở trước mặt tôi sẽ không có được sự riêng tư, chỉ cần tôi muốn biết cái gì, tôi hỏi, thì phải trả lời mọi thứ, hiểu chưa?”
“…..Đã rõ..”
“Vậy lúc nãy ai điện thoại cho cô?”
“…Bảo Ngọc…”
Nghe cái tên này, tôi nhíu mày lại, tôi biết Bảo Ngọc, cô ấy lớn hơn mẹ tôi bốn tuổi, nhưng mà ấn tượng của tôi với cô ấy không quá tốt, bởi vì lúc trước mỗi lần cô ấy tới nhà tôi chơi đều lấy đồ chơi của tôi để cho con gái cô ấy, lúc tôi lớn thì cô ấy toàn tới nhà tôi chơi.Nhớ lúc trước Bảo Ngọc cùng với mẹ tôi nằm chung phòng bệnh lúc sinh con, do hay trò chuyện với nhau nên đã thành bạn thân, khi xuất viện cũng hay đi chơi với nhau, nên quan hệ bạn bè rất tốt.
Nhưng tôi biết Bảo Ngọc là một người mê tiền, ích kỉ. Vì ngay lúc mẹ tôi sinh tôi ra thì một năm đó gia đình tôi không khá giả gì thì không thấy cô ấy xuất hiện, chưa hề liên lạc với mẹ tôi, tại sao tôi biết chuyện này thì do tôi đã thôi miên mẹ tôi và hỏi đương nhiên vấn đề này để kể sau,tạm thời không kể tới. Đến lúc ba tôi làm giám đốc của công ty, thì lúc này cô ấy mới thân với mẹ tôi.
Mặc dù, cô ấy có tính ích kỷ, tham tiền nhưng không thể không kể đến là cô ấy dáng vóc rất xinh, lúc trước cô ấy qua nhà tôi chơi có kể lại với mẹ tôi là hồi còn trẻ cô ấy là một vũ công nhảy múa.
“Cô ta gọi mẹ làm gì?”Tôi tiếp tục hỏi, cô ấy không thân với mẹ tôi lắm, nên làm sao mà có thể sáu giờ sáng gọi hỏi mẹ tôi sức khỏe thế nào.
“..Cô ấy đang kinh doanh nên… cần chút tiền…. cô ấy cần 1 tỷ…”
“Một tỷ?” Tôi không khỏi lớn giọng, một tỷ? Không phải là một số tiền nhỏ, tính cách Bảo Ngọc thế kia, cho cô ấy mượn chả khác nào nước chảy đầu vịt?
“Sau đó thế nào?Cô đồng ý? Cho cô ấy mượn một tỷ rồi hả?” Tôi vội vàng hỏi.
“…Ừ… Cô ấy nói buổi chiều sẽ tới nhà tìm tôi…”Mẹ tôi gật đầu nói.
Tôi cảm thấy bất đắc dĩ, mẹ tôi quá hiền lành, thế nên không biết cách nào từ chối lời nói của người khác, tôi có chút lo lắng lỡ mẹ tôi bị Bảo Ngọc và cậu của tôi phát hiện nhược điểm này rồi họ lợi dụng mẹ tôi thì phải làm sao đây?
Mặc dù tôi đang đùa giỡn mẹ tôi, nhưng dù sao tôi cũng là con của mẹ, sẽ không lừa mẹ hay hãm hại mẹ tôi.
“mấy giờ buổi chiều?”Tôi suy nghĩ một hồi nói.
‘…ba giờ…”
“Một mình cô ấy? hay có cả chồng cô ấy?”
“…Ừ…. Một mình cô ấy…”Mẹ tôi thuận theo đáp
Tôi tính đưa ra mệnh lệnh để mẹ tôi từ chối Bảo Ngọc, nhưng tôi đột nhiên nhớ tới, một suy nghĩ mờ ám trong đầu tôi nảy lên.Nếu một mình Bảo Ngọc, thì tôi không cần sợ,tôi sẽ dùng thuật thôi miên để biến cô ấy thành nô lệ của tôi.Cơ thể cô ấy không tệ.
Nghĩ như vậy, thì để Bảo Ngọc đến nhà cũng tốt mà.
“Được rồi, mẹ nghe, lúc chiều Bảo Ngọc đến,khi mở cửa ra thì mẹ sẽ vào trạng thái thôi miên, nhưng không được thể hiện ra vẻ mặt đang bị thôi miên, cử chỉ ánh mắt cứ như bình thường, không được để cô ấy nhận ra mẹ đang bị thôi miên, hiểu chưa?”Tôi cười xấu xa ra mệnh lệnh cho mẹ.
“…Ừ… Mở cửa ra…. Tiến vào thôi miên… cử chỉ bình thường…”Mẹ tôi lặp lại mệnh lệnh tôi nói, xác nhận mẹ tôi không nhớ sai, tôi vừa lòng gật đầu, tiếp tục nói:”Khi tiến vào trạng thái thôi miên, cô đốt xạ hương lên, sau đó nói chuyện với cô ấy cho đến khi cô ấy cảm thấy mệt mỏi, tinh thần hoảng hốt, cô trở lại phòng ngủ đợi tôi ra mệnh lệnh tiếp , nghe hiểu chưa?”
“…Đốt xạ hương… Nói chuyện….Đợi mệnh lệnh…đã rõ…”
Mẹ tôi lặp lại lời nói, xác định không thiếu điều gì, tôi thở phào nhẹ nhõm, sau đó tôi nói:”Bây giờ tôi đánh vào bàn một cái, thì cô lập tức thoát khỏi trạng thái thôi miên,nhưng không được nhớ là tôi mới thôi miên cô, tuy nhiên trong đầu vẫn nhớ rõ mệnh lệnh tôi đặt ra, hiểu chưa?”
“Vâng…”

________________

Bình luận

Để lại bình luận