Chương 10

“Chụt chụt…” Tiếng nước bọt cọ xát da thịt vang lên, lưỡi Cổ Hà quấn chặt quanh ngón chân Vân Vận, cảm giác dâm đãng trơn tuột làm gã sướng đến run người. Cái lưỡi gã, như con rắn linh hoạt, lướt qua từng kẽ ngón chân, mút mạnh, ngậm lấy từng ngón chân nhỏ xinh, trắng muốt. “Mẹ kiếp, Vân Vận, chân mày ngon quá!” Gã rên rỉ trong lòng, cảm giác như linh hồn mình bị cái mềm mại của da thịt nàng hút mất. So với tơ lụa thượng hạng hay sữa dê hảo hạng, cái chân ngọc ngà này còn mịn màng hơn, như thể muốn làm tan chảy lưỡi gã. Mùi hương thoang thoảng, ngọt ngào từ kẽ ngón chân phả vào mũi, khiến cặc gã trong quần căng cứng, chỉ muốn xé toạc tất cả mà thọc vào cái lồn thơm tho của nàng.
“Vân Vận! Vân Vận!” Gã gầm gừ, lưỡi hung hãn quét qua kẽ ngón chân, mút mạnh, nước bọt thấm đẫm da thịt nàng. Cái cảm giác mềm ấm, ướt át, hòa với mùi hương cơ thể nàng, làm gã phát điên. “Đù, sướng vãi lồn!” Gã nghĩ, lưỡi gã luồn sâu vào khe ngón chân cái và ngón kế bên, nơi da thịt mịn màng bao bọc lưỡi gã như một cái lồn chật hẹp. Gã đẩy lưỡi vào, rút ra, cảm giác như đang địt cái khe ngón chân ấy, nước bọt tràn ra, làm khe ngón chân trơn tuột, bóng loáng. “Tao muốn thọc cặc vào đây, muốn địt cái chân mày, Vân Vận!” Gã rên rỉ, mắt lóe lên tia dâm dục, lưỡi càng hung hãn, quét qua từng ngón, mút lấy từng thớ thịt mềm mại.
Cổ Hà ngậm chặt cả năm ngón chân, lưỡi quấn quanh, mút mạnh, như thể đang bú một cái lồn ướt át. “Mày biết không, Vân Vận? Tao đang liếm láp chân mày, đang làm ướt nó bằng nước bọt của tao!” Gã gào thét trong đầu, cảm giác khoái lạc từ lưỡi truyền thẳng lên não, làm gã mất hết lý trí. Ngón chân nàng, nhỏ dài, mịn màng, như những viên ngọc trai, khiến gã chỉ muốn ngậm mãi, liếm mãi. Gã khẽ cắn nhẹ, cảm nhận cái cứng của móng chân hòa với cái mềm của da thịt, rồi lại mút mạnh, nước bọt chảy ra, thấm đẫm cả bàn chân. “Sướng quá, mẹ kiếp! Tao muốn liếm cả lồn mày, muốn địt mày đến khi mày rên lên vì khoái lạc!” Gã nghĩ, lưỡi không ngừng càn quét, từ kẽ ngón chân lên mu bàn chân, rồi lại vòng xuống lòng bàn chân.
Vân Vận trong giấc ngủ khẽ ưm một tiếng, ngón chân cong lại, như thể cảm nhận được cái lưỡi dâm đãng của gã. Cổ Hà càng hưng phấn, mặt gã áp sát vào khe ngón chân, lưỡi thọc sâu vào, cọ xát, mút mạnh. “Mày cảm nhận được tao không, Vân Vận? Tao đang liếm mày, đang làm ướt cái chân mày đây!” Gã rên rỉ, lưỡi gã như con rắn, luồn lách khắp kẽ ngón chân, cảm nhận cái trơn tuột, cái ấm nóng của da thịt nàng. Mùi hương cơ thể nàng, hòa với nước bọt gã, tạo thành một thứ hương vị dâm dục, khiến gã chỉ muốn đè nàng ra, thọc cặc vào lồn nàng mà địt cho đã. Nhưng gã kìm lại, chỉ tập trung vào cặp chân, vào cái cảm giác được liếm láp, được làm bẩn cái phần cơ thể riêng tư nhất của nàng.
Gã ngậm chặt cả bàn chân, lưỡi quấn quanh từng ngón, mút mạnh, như thể muốn hút hết cái hương vị ngọt ngào ấy. “Vân Vận, chân mày là của tao! Đêm nay tao sẽ liếm sạch, sẽ làm ướt cả lồn mày!” Gã gào thét trong lòng, lưỡi càng hung hãn, quét qua từng kẽ ngón, mút lấy từng thớ thịt. Nước bọt gã thấm đẫm bàn chân nàng, làm da thịt lấp lánh dưới ánh nến, như phủ một lớp dầu trơn. Cổ Hà không dừng lại, lưỡi gã càn quét khắp bàn chân, từ gót lên mu, từ kẽ ngón đến lòng bàn chân, như thể muốn khắc sâu dấu ấn dâm dục của mình lên cơ thể nàng. “Vân Vận, mày là của tao, ít nhất đêm nay, tao sẽ khiến mày nhớ mãi cái lưỡi của tao!” Gã nghĩ, lòng đầy thỏa mãn, chỉ muốn tiếp tục, muốn khám phá thêm, muốn liếm láp từ chân lên lồn, rồi địt nàng đến khi nàng rên rỉ, van xin.

Bình luận

Để lại bình luận