Chương 10

Rốt cuộc cũng đem hai chân mặc vào, nửa người trên cũng tiện hơn rất nhiều, chỉ cần đem hai cánh tay tròng vào, kéo khóa kéo đến ngực , áo da chỉ có thể kéo đên độ cao nhất định, lộ ra rãnh ngực, cùng hạ thể dùng hình thức cảm thấy thẹn bại lộ ra nơi tư mật .

Dáng người tinh tế, đường cong đầy đặn, trước công sau vểnh bị quần áo da bao chặt hiện ra nét yêu mị, màu đen cùng những nơi lỏa lồ băng cơ ngọc cốt, đặt biệt đánh sâu vào thị giác mãnh liệt.

“Lại đây.”

Nam nhân vỗ đùi, thanh âm trầm thấp.

Không cần hắn lặp lại, liền mở đùi ra, ngồi lên, thật cẩn thận ôm cổ hắn, cố ý đem ngực đè ép ở trước ngực hắn xoa cọ, nghe được mùi rượu càng thêm mãnh liệt .

“Liên tiên sinh.”

“Trò chơi bắt đầu rồi.”

Răng trắng khẽ cắn cắn môi: “Chủ nhân.”

Lòng bàn tay to rộng trực tiếp bóp lấy mông thịt, phì nhiêu của cô, dùng sức đè ép trong lòng bàn tay , Mật Khanh nhịn không được ở trong lòng ngực hắn hờn dỗi một tiếng, ngữ khí lại mềm làm ra vẻ, một tiếng này liền làm hạ thể hắn thẳng đứng cứng lên.

Yết hầu tràn ra tiếng hừ nhẹ, tiếp tục xoa thịt non của cái mông, ở trong lòng bàn tay không ngừng cọ xát, xoa nắn làn da mềm mại, ngón tay hơi dài,nhẹ nhàng như có như không cọ qua cánh hoa môi hoa huyệt.

“Tao a.”

Lời nói mang theo ý cười khinh bỉ, Mật Khanh nhịn không được nhắm mắt, liền bắt lấy áo sơmi hắn , lực đạo có chút mạnh, âm điệu trở nên run nguy: “Chủ nhân, thích liền tốt rồi.”

“Tôi đây nếu không thích thì sao?”

“Em sẽ sửa…”

“ Sửa như thế nào?”

Hắn từng bước đem cô dụ dỗ vào bẫy rập bên trong kịch bản mà hắn đã sắp đặt trước, đầu ngón tay đẩy môi âm hộ ra hướng vào trong nhét vào, lực đạo cắm vào thực nhẹ thực cẩn thận, đánh mạnh vào vách tường nộn mềm , kích thích chảy ra dâm thủy, tra tấn làm quân lính tan rã.

“Hả? Nói thật ra xem.” Bên tai là hô hấp ấm áp làm cô ngửa đầu, ý thức vẩn đục, chỉ có thể gắt gao ôm chặt hắn, tùy ý đòi lấy.

“Ô, chó hoang, không, không biết.”

“Không biết?” Hắn cười rất lạnh.

“Em hình như thực thích tôi tra tấn nhợt nhạt như vậy , dâm thủy so với ngày thường cắm vào đi đều nhiều hơn.”

“Thích, chỉ cần là chủ nhân cho, chó hoang đều thích.”

Lúc hắn giơ lên ngón trỏ kia đặt ở trước mặt cô , mặt trên còn dính dâm dịch, làm mặt cô vừa đỏ lại vừa hồng.

Ngón tay nam nhân thon dài quá mức đẹp, xương bàn tay nhô lên, mạch máu rõ ràng, nhưng treo dâm dịch, cũng phá lệ dụ hoặc.

Mật Khanh mở ra miệng lưỡi khô ráo , giống như tiểu cẩu , nheo mắt lại, vươn đầu lưỡi ra muốn liếm.

Bang ——

Bàn tay đánh tới , mặt cô truyền đến cảm giác nóng bỏng đau đớn, thân mình mềm yếu vô lực không có chuẩn bị, cả người từ trên đùi hắn bị tát mà lăn xuống. —Bùm— một tiếng ngã trên mặt đất, bụm mặt, muốn bò dậy cũng không bò nổi .

“Cho phép em liếm sao?”

Ánh mắt hơi thâm trầm, không chứa nửa phần ý cười, khóe môi hạ xuống, đáy mắt đen nhánh làm người khác không nhìn ra được cảm xúc chân thật.

“Thực xin lỗi! Chó hoang biết sai rồi!”

Mật Khanh hoảng loạn, thở gấp hô hấp, từ trên mặt đất bò lên quỳ gối dưới chân hắn, trừ bỏ thô suyễn hô hấp dẫn tới bả vai cũng nhấp nhô theo thì một cử động khác cũng không dám.

Ôn nhu vừa rồi , nháy mắt tựa như không tồn tại, biến mất cực nhanh.

Nam nhân đã uống rượu, tính tình đại biến, càng hung ác hơn ngày thường.

Cằm bị hắn nâng lên, ngũ qua bị công kích , đặc biệt là cặp mắt kia nước mắt chảy xuôi trên da mặt sưng đỏ của cô, Mật Khanh sợ hãi, hốc mắt càng thêm ướt át, chuyển động quay cuồng , sợ giây tiếp theo hắn lại cho cô một cái tát.

“Viện lệ chí này thật không tồi.” Lòng bàn tay ấn lên nốt ruồi kia, vừa đúng vào nói bị đánh sưng lên kia, Mật Khanh nhắm mắt lại, một giọt nước mắt tẩm ướt lông mi, từ hốc mắt rơi xuống.

“Khóc cái gì, ủy khuất ?”

“Không… Không có, chó hoang thực cảm tạ chủ nhân.” Nhưng cô lại khóc nức nở, tựa hồ không phải như lời cô nói .

“Cảm tạ tôi cái gì.”

“Không có chủ nhân, liền không có chó hoang như ngày hôm nay, mọi thứ mà chó hoang đoạt được hết thảy, tất cả đều là bởi vì chủ nhân cho.”

“Nhưng báo đáp thật tốt đâu?”

“Sẽ, chó hoang sẽ!” cô không ngừng gật đầu.

Tiếng cười từ tính keo dài , quá lạnh lại ngả ngớn, hắn hơi hơi nghiêng người, cánh tay chống đầu gối, từ trên cao cúi xuống nhìn cô, tròng mắt màu đen đó tựa như là vực sâu, trong mắt Mật Khanh đều tràn đầy run rẩy, không dám nhìn thẳng hắn, hàm răng trên dưới đụng vào, phát ra thanh âm –khanh khách– quái dị .

“Sợ tôi như vậy?”

Rất sợ, cô thật sự rất sợ.

Nếu có thể, hiện tại liền muốn ôm đầu cuộn tròn ở trong góc, đem những nơi có xác xuất có thể bị đánh, bảo hộ tránh thương tổn đến mức thấp nhất.

Bình luận

Để lại bình luận