Chương 10

: Người đầu tiên

Người đàn ông Nghệ An kia dần dần bị thuyết phục sau khi nói chuyện điện thoại với vợ tôi hơn một tiếng đồng hồ, anh ta rất nóng lòng để hẹn cô ấy, tối hôm đó, anh ta sẽ đến Hà Nội để “trao đổi thể xác” với cô ấy. Vợ tôi bảo anh ta đừng vội, cô ấy muốn tìm bạn tình lâu dài, hay là mình gặp nhau làm quen trước đi, anh ta nghĩ vậy nên hẹn gặp cô ấy ở một nhà hàng vào buổi tối.

Buổi tối, vợ tôi ăn mặc rất quyến rũ nhưng lại không lẳng lơ hay lòe loẹt chút nào. Cô ấy mặc một chiếc váy dài sẫm màu được cắt may khéo léo, bên ngoài là chiếc áo khoác len cao cấp màu vàng lạc đà. Bộ trang phục này tôn lên những đường cong của một phụ nữ trẻ đã có chồng nhưng chưa có con. Thật đáng khen là vợ tôi cũng thuộc dạng tiểu thư sang chảnh. Bạn bè công ty ai cũng ngạc nhiên và tự hỏi làm sao tôi có số tốt mà kiếm được cô vợ tốt như vậy. Tuy vậy, khi vừa bước vào nhà hàng đó, người đàn ông đó cứ nhìn chằm chằm vào cô ấy trong khi đang nói chuyện…

Người đàn ông đó có mái tóc húi cua và khuôn mặt vuông vức. Anh ấy thực sự rất cao, tính tình cũng tốt. Tôi không biết anh ta thuộc công ty hay đơn vị nào. Ấn tượng tốt mà anh ta tạo ra nhờ ngoại hình đẹp đẽ đã hoàn toàn biến mất. Nếu không phải vì mục đích mượn gương mặt của anh ta, tôi đã gọi điện thoại bảo vợ tôi về ngay rồi. Lúc này, tôi cảm thấy nỗi buồn của một người đàn ông một cách mơ hồ.

Sau bữa ăn, vợ tôi tạm biệt anh ta với ánh mắt chờ đợi. Mặc dù cả hai chúng tôi đều hài lòng với ngoại hình của anh ta, nhưng sau khi về nhà, vợ tôi nói rằng dù sao cũng phải lên giường với người đàn ông lạ đó, tốt hơn là nên gọi một cuộc điện thoại để làm quen với cô ấy. Khi cô ấy nói những lời này, trong lòng tôi tràn ngập hạnh phúc. Tôi cảm thấy rằng vợ tôi dù sao cũng là một người phụ nữ tốt, nhưng đó là đêm trước khi sự phản bội xảy ra. Người đàn ông kia gọi vào điện thoại di động của cô ấy vào ngày hôm sau. Mặc dù vợ tôi đã chạy ra ban công để bắt máy, tôi vẫn nghe thấy cô ấy cười và nói chuyện điện thoại với anh ta. Trong lòng tôi cảm thấy khó chịu, tôi giả vờ như không nghe… Tôi đến nhà hàng Phương Nguyên một mình để uống rượu giải sầu.

Cuồng loạn gần một tiếng đồng hồ, chúng tôi dần mệt mỏi và im lặng. Vợ tôi vòng tay qua người tôi, vùi đầu vào lòng tôi, khẽ nói: “Anh ta nói yêu em, anh ta nói sẽ đến Hà Nội vào mấy ngày nữa. Em tính rồi, hai ngày sau là ngày rụng trứng, nếu mấy ngày nữa không có chuyện gì xảy ra, năm sau anh có thể làm cha…” Tôi không nhìn cô ấy, chỉ cảm thấy trong lòng trống rỗng hơn.

Ngày thứ tư là ngày anh ta đến Hà Nội, vợ tôi được nghỉ làm nên ngủ đến chiều, như thường lệ, người chồng mà cô ấy thường xuyên gọi đang đi công tác ở Thái Nguyên, điện thoại di động của vợ tôi đổ chuông vào khoảng bốn giờ chiều, có lẽ anh ta đã đến Hà Nội rồi. Cô ấy sửa soạn quần áo xong xuôi sau đó tạm biệt tôi. Chúng tôi ôm hôn nhau khoảng nửa phút, sau đó tách nhau ra và cùng nhau đi ra ngoài. Cô ấy vội vã lên taxi đến trung tâm thương mại…

Đường phố hôm nay rất lạnh, tôi vừa đi vừa vô thức nhìn những cánh cửa xung quanh, chân tôi có thể cứng đờ vì lạnh, lại thành người cuối cùng ngồi ở rìa trò chơi sảnh tầng hai của Vincom, đầu óc miên man suy nghĩ, khoảng tám giờ tối thì điện thoại reo lên, cô ấy gọi điện thoại nói rằng họ đã ăn xong rồi, lúc này cô ấy đang ở trong phòng tắm gọi cho tôi, cô ấy không muốn mở phòng khách sạn vì thứ nhất là sợ không an toàn, thứ hai là ở những nơi như vậy luôn có cảm giác như là gái điếm, có thể cô sẽ đưa anh ta về nhà để chịch nhau thêm cũng được, cũng tốt cho quá trình thụ thai. Tôi nói với cô ấy, em cứ làm việc gì mà em muốn, xong rồi gọi cho tôi! Sau đó tôi tắt máy.

Gần mười một giờ đêm chuông điện thoại lại reo, dãy số quen thuộc nhấp nháy trên màn hình báo hiệu một vở kịch không biết là vui hay buồn đã kết thúc. Tôi trở về nhà trong tâm trạng thất thần, căn phòng ngủ sáng lờ mờ bởi ánh đèn ngủ, hơi nóng như thiêu như đốt trộn lẫn với hơi thở của một người đàn ông xa lạ, mùi thuốc lá kinh tởm cùng mùi tất thối thoang thoảng tràn ngập trong phòng ngủ. Ti vi đang chiếu cảnh một người đàn ông da trắng đang điên cuồng chịch một phụ nữ da đen như một con ngựa điên.

Vợ tôi đang nằm trong chiếc chăn len xộc xệch, cô ấy mỉm cười với tôi, chiếc cổ trắng như tuyết của cô ấy phản chiếu bên ngoài chiếc chăn bông màu đỏ, tôi nhìn thấy bả vai gầy guộc của cô ấy phập phồng theo từng nhịp thở, tôi không nhịn được mà kéo chăn ra, mông cô ấy được nâng cao bởi cái gối bên dưới. Vợ tôi bật đèn ngủ, nói với sự hứng tình còn chưa giảm bớt, “Ở bên trong…” Nói xong, cô ấy cong hai chân mình lên và tách chúng ra trước mặt tôi. Lỗ lồn cũng bị banh ra cùng với hai chân, bụng dưới hút không khí vào rồi lại đẩy ra, một ít dịch trắng lẫn với chất lỏng màu trắng đục được ép ra khỏi lỗ lồn, một ít còn chảy xuống lỗ đít của cô ấy.

________________

Bình luận

Để lại bình luận