Chương 10

– Haha, nàng sướng rồi chứ gì, năm xưa nếu nàng chọn ta thì nàng đã có thể tận hưởng sự sung sướng này suốt mấy chục năm nay rồi, hắc hắc…
– Vô sỉ – Chúc phu nhân khó nhọc mắng…
– Chửi đi, nàng càng tức giận ta càng thích, nhìn bộ dạng vừa thù hận nhưng vừa phải thỏa mãn hai cha con ta của nàng quả thật rất kích thích ah…
– Hảo! Phụ thân, nữ nhân mà người chọn trúng quả không tầm thường, a di tuy có tuổi nhưng vẫn xinh đẹp như vậy, đặc biệt là chỗ kia vẫn còn chật chội không khác gì xử nữ ah, hắc hắc – Mã Văn Tài hùa theo…
– Điều đó là tất nhiên, chỉ đáng tiếc là ta đã để nàng cho hắn sài suốt mấy chục năm qua, nhưng không sao, từ giờ hai cha con ta sẽ khiến cho nàng biết thế nào là mỹ vị thế gian, tiểu tử, ngươi lên trước đi, ta già rồi, cần phải nghỉ ngơi 1 lúc nữa…
– Tuân lệnh phụ thân…

Mã Văn Tài mỉm cười nham hiểm, tay cầm dương vật đã dần cương cứng đi đến, kéo hai chân phu nhân dang rộng, rồi tiến vào trong, tinh trùng của phụ thân hắn còn đầy ấp bên trong bị chèn ép trào ngược ra ngoài, Chúc phu nhân tủi nhục nhắm mắt, một dòng lệ lại chảy ra…

– Hảo tiểu tử…

Bỗng một bóng người vụt qua…

– Chết đi…
– Phụ thân cẩn thận…

Nghe tiếng gọi thất thanh của Mã Văn Tài, Mã Thái Thú khom người xuống, một khúc gỗ thật to đánh tới đầu lão bỗng trượt sang vài làm lão đau điếng…

– To gan – Hắn hét lớn quay lại…
– Chúc Anh Đài – cả 3 người còn lại cùng lên tiếng…

Chúc Anh Đài đã nấp trong góc, cố gắng tìm một khúc gỗ thật to, dùng hết sức bình sinh định đánh một phát vào đầu lão, nàng đinh ninh rằng cú đánh này nhất định sẽ lấy được mạng lão, nhưng trời lại phụ lòng nàng, giờ đây nàng chới với không còn đứng vững do mất thế, trước mặt là hai người đàn ông, đặc biệt là Mã Văn Tài vẫn còn tráng kiện, thế là hết, nàng đã không thể quay đầu lại được nữa…

– Không – Chúc phu nhân thấy nàng xuất hiện thì hốt hoảng thét lên, nhưng tất cả đã muộn…

Chúc Anh Đài nhanh chóng bị Mã Văn Tài vật xuống nền nhà, hắn lấy một cái khăn tang trói nàng lại, thứ thiêng liêng mà nàng nên đội lên đầu giờ đây lại trở thành công cụ hãm hại nàng.

– Vậy là ta không cần phải đi tìm ngươi cũng tự chui đầu vào lưới, thật tốt ah, hắc hắc – Mã Thái Thú cười nói…
– Phụ thân, hay là nhân tiện… hề hề – Mã Văn Tài cười nham hiểm nói…
– Haha, phải phải, quả thật rất đúng ý ta – lão gật gù đồng ý…
– Vậy còn chần chờ gì nữa, mời phụ thân trước…
– Vậy sao được, dù sao trên danh nghĩa nó cũng là thiếp của ngươi, vẫn là ngươi trước ah…
– Phụ thân không cần câu nệ, sinh mạng của con là do phụ thân ban cho, một ả xử nữ thì có xá gì, hơn nữa, nữ nhân của phụ thân còn không ngại thưởng cho con thì đây xem như để hà nhi báo hiếu ạ – Hắn ra vẻ nịnh bợ…
– Hảo hài tử, thật không phụ lòng ta luôn yêu thương ngươi nhất, khác xa huynh đệ ngươi, đã vậy thì ta không từ chối a, hắc hắc…

Mã Văn Tài cúi đầu cung kính nhưng trên môi lộ ra vẻ cười nhếch môi, trong lòng không khỏi tiếc nuối món mồi ngon đã dâng tận tay, nhưng vì đại cuộc, chỉ cần lấy được lòng cha hắn thì mỹ nữ trên thế gian sau này tha hồ cho hắn hưởng, nghĩ đến đấy hắn lại càng thêm đắc chí.

Chúc Anh Đài ngồi nghe cha con họ nhường mình qua lại như một món hàng thì vô cùng tuổi nhục, nước mắt nàng rơi xuống, khóc không nên lời, nhìn sang mẫu thân, người bây giờ cũng không khác nàng là bao, toàn thân bị trói chặt, miệng bịt kín, chỉ còn có thể ngồi im nhìn nàng bằng ánh mắt tội lỗi xót xa.

Hai cha con ác độc kia tiến đến, từng mảnh vải trên người nàng dần được cởi xuống, cơ thể mơn mởn đẹp tuyệt trần của nàng dần hiện ra khiến cổ họng bọn chúng trở nên khô khốc.

Bình luận

Để lại bình luận