Chương 1

Tôi lập gia đình thấm thoắt đã hơn ba tháng, cả công việc lẫn gia đình đều có những đổi thay. Từ vị trí thư ký giám đốc một công ty Nhật Bản, tôi được đề bạt lên chức thư ký tổng giám đốc, vị trí cao nhất trong nghề thư ký. Chồng tôi, Tuấn Kiệt, thì sống trong một gia đình lớn. Ông Tâm, ba chồng tôi, nhờ gia sản tổ tiên để lại mà xây được một biệt thự nhà vườn rộng hơn bốn trăm mét vuông ở ngoại ô. Biệt thự này chia thành bốn khu A, B, C, D, tuy tách biệt nhưng tầng một vẫn thông nhau.

Tôi và Tuấn Kiệt, con trai thứ hai trong nhà, ở khu C. Căn nhà được thiết kế hoàn toàn theo ý chúng tôi nên ở rất thoải mái. Ông Tâm, nhiều người vẫn gọi là bác Tâm, vì mẹ chồng mất sớm nên thường ngày ông chỉ thích trồng chút rau cỏ, sống ở khu A. Anh cả Quốc Vinh, ba mươi tám tuổi, là giáo viên, tóc hơi thưa, dáng người đậm.

Chị dâu Thanh Hương, hai mươi hai tuổi, vậy mà lại kém tôi sáu tuổi. Nguyên do là anh cả từng là giáo viên cấp ba của chị dâu, hai người nảy sinh tình thầy trò, mãi đến khi cô ấy tốt nghiệp đại học mới nên duyên. Chị dâu là y tá, họ sống ở khu B. Tuấn Kiệt ba mươi tư tuổi, là quân nhân chuyên nghiệp, thân hình cường tráng. Vì là quân nhân nên lịch nghỉ phép của anh không cố định, hầu như vắng nhà thường xuyên. Đến tận bây giờ, dù có công việc để khuây khỏa, tôi vẫn chưa quen với kiểu sống này. Em chồng Ngọc Diệp, ba mươi hai tuổi, là giáo viên dạy khiêu vũ quốc tế.

Hồi cấp ba cô ấy lỡ có con nên giờ cặp song sinh rồng phượng đã mười sáu tuổi, đang học cấp ba. Đúng là song sinh rồng phượng thường có một đứa kém sắc hơn, cậu anh Minh Đức không cao, ngoại hình bình thường, còn cô em Lan Anh lại là một tiểu người đẹp. Ba mẹ con họ sống ở khu D. Còn tôi tên Ngân Khánh, năm nay hai mươi tám tuổi, cao một mét sáu lăm, luôn để tóc dài quá vai uốn lượn sóng bồng bềnh.

Đôi mắt to tròn của tôi luôn thu hút ánh nhìn của những người đàn ông đối diện. Da tôi thuộc loại trắng hồng, có thể nhìn thấy cả tĩnh mạch. Số đo ba vòng 81E-61-89 là mật mã cơ thể mà mọi đàn ông ao ước, tỷ lệ khá chuẩn nên trông chân tôi dài hơn hẳn. Nhờ vậy, tôi cũng tự tin hơn khi phối đồ.

Trời đã hơn sáu giờ tối, tôi lái chiếc Accord trắng vào bãi đỗ xe của khu nhà. Quả nhiên chỉ có xe của ông Tâm ở đó. Sau khi tắt máy, tôi mở cửa xe bước xuống, tay xách theo bữa tối mua cho ông. Tôi mặc chiếc áo thun cotton bó sát màu xanh lá cây, ngực vẫn nở nang đầy đặn, kết hợp với quần short đen, tất da và bốt dài. Vẻ ngoài xinh đẹp thực sự khiến tôi rất tự tin.

“Ba~ Con về rồi! Ăn tối thôi ba~” Tôi bước vào phòng khách và phòng ăn chung gọi ông Tâm.

Tôi đi một vòng tìm kiếm nhưng lạ thay không thấy ông Tâm đâu cả. Thế là tôi đi về phía khu A, định bụng để bữa tối vào phòng ông trước. Vừa lên lầu, tôi đã nghe thấy tiếng người nói chuyện khe khẽ. Thấy cửa phòng hé mở, càng đến gần tiếng nói càng rõ hơn. Đó là tiếng một người đàn ông và một người phụ nữ.

“Ực!!” Tôi đến gần nhìn thì cảnh tượng trước mắt khiến tôi vô cùng kinh ngạc.

Trên giường ông Tâm chính là chị dâu Thanh Hương. Có vẻ chị ấy vừa tan ca trực sáng chưa được bao lâu nên vẫn mặc đồng phục y tá. Chị có một sức hút chết người là vẻ ngoài lạnh lùng, trắng trẻo. Nhưng lúc này, trước mắt tôi, tóc chị rối bù, mặt đỏ bừng.

“Ba~ Tha cho con đi!! Lần trước không phải đã nói rồi sao!!” Thanh Hương nói.

“Biết làm sao được~ Từ lần được nếm mùi con, ba cứ nhớ mãi không quên. Con phải nghĩ cho ba chứ, ba cô đơn lắm~”

Ông Tâm nói xong liền lao vào người chị dâu Thanh Hương, đè hai tay chị xuống rồi hôn lên mặt và cổ chị. “Không được… Ba ơi đừng mà… Lát nữa Quốc Vinh về thì không hay đâu!!” Thanh Hương lí nhí nói.

Tôi chứng kiến cảnh này mà không hề có ý định ngăn cản ông Tâm. Nhìn lời nói và hành động của chị dâu, có vẻ như chị ấy đã có quan hệ với ông Tâm rồi. Bản thân tôi lại thấy phấn khích một cách khó hiểu, tim cũng đập nhanh hơn.

“Tiểu Cần~ Đừng… đừng đẩy ba nữa, cầu xin con đấy, chỉ hôm nay một lần thôi được không? Đã hơn nửa tháng rồi không có cơ hội được chạm vào con. Con cũng biết ba lợi hại thế nào mà, ba… ba sắp không chịu nổi nữa rồi…” Ông Tâm thở hổn hển nói.

“Ba lợi hại!!?” Câu nói này khiến tôi rất tò mò.

“Ba… chỉ lần này thôi nhé!!” Thanh Hương vừa dứt lời, ông Tâm liền hôn ngấu nghiến, cởi nút áo đồng phục y tá của chị.

Thanh Hương tuy gầy nhưng ngực cũng phải cỡ C. Có lần phơi quần áo tôi mới phát hiện ra áo ngực của chị. Và lúc này, chiếc áo ngực màu cà phê của Thanh Hương lộ ra trước mặt ông Tâm. Váy y tá của chị cũng bị cởi xuống.

“Thân hình mỹ miều làm sao~ Tuổi trẻ không nên để phí hoài, phải tận hưởng mới đúng chứ~” Ông Tâm nói.

Chỉ thấy ông Tâm tham lam kéo chiếc quần lót cotton màu cà phê của Thanh Hương xuống đến dưới gối. Lớp lông mu thưa thớt và đôi chân dài thon thả trắng nõn của Thanh Hương hiện ra trước mắt ông Tâm.

“Ba… đừng…” Thanh Hương đưa hai tay che lấy chỗ kín.

Nhưng ông Tâm đã nhanh hơn một bước, đưa tay vào giữa hai chân chị, ngón tay khéo léo mân mê. Trời ơi, hai người chênh nhau đến bốn mươi tuổi lại dan díu với nhau, càng khiến tôi tò mò hơn.

Bình luận

Để lại bình luận