Chương 1

Chồng vừa đi, Hương đi vòng ra được hẻm cạnh nhà, xuống cửa sau để vào trong nhà. Chạy ngang cừa sau nhà Hương cũng là một lối đi rất hẹp được tạo thành bởi vách lưng của những ngôi nhà khác. Từ cửa sau đi vào là ngay nhà bếp. Hương vừa đi vào kéo cửa sắt khép lại thì có tiếng nói vọng vào.

– Rồi, nhà cho ghi tiền điện đi, có ai không.

Hương có hơi nhíu mày khó hiểu quay lại cửa, một người ăn mặc khá lịch sự với chiếc áo sơ mi nhạt đóng thùng trong chiếc quần Jean có hơi bạc màu một chút. Người thanh niên có lẽ khoảng gần 30 tuổi với ngực trái đeo tấm thẻ có dán loại hình 3×4, một cái túi xách đeo lệch vai. Thạch đang đứng trước con mồi của mình, nhưng Hương thì không hề hay biết chuyện gì đang xảy ra, trong đầu chị chỉ có sự khó chịu vì cái việc “ ghi tiền điện” kỳ cục này.

– Mới hơn nửa tháng mà ghi cái gì chú

– Dạ đúng rồi, tại qua tết có đợt bảo trì đường dây nên trước tết phải tổng kết ghi số mới sơm hơn đó chị, nàh mình xài bao nhiêu đó chị, cho em ghi cái

– Tự dưng đột xuất có nhớ gì đâu, anh vào đây, đồng hồ điện ngay góc đó.

Hương đẩy nhẹ cánh cửa ra cho “ anh nhân viên” điện lực vào xem đồng hồ ghi số. Tay chỉ về phía đồng hồ điện cho anh nhân viên, nhưng khi vừa quay lại Hương bất ngờ bị hắn ấn vào tường, Chị hoảng quá định hét lên Thạch nhanh chóng dùng tay bụm chặt miệng Hương, tay kia kề sát con dao thái lan vào ngang cô chị.

– Câm họng lại, hớ 1 tiếng là đứt cổ, biết chưa.

Vừa bất ngờ, vừa chết điếng vì cái sắc lạnh của con dao và tên Thạch, Hương run rẩy gật gật đầu trong khi lồng ngực thở hổn hểnh. Rồi 1 tay giữ chặt con dao ghè vào cổ Hương, 1 tay tên Thạch với ra kèo kín cửa lại, cài chốt bên trong, vẫn đang đè hương sát vào tường hắn móc điện thoại trong túi ra nhá máy cho ai đó. Ngay tức thì bên ngoài có tiếng gõ cửa: “ … Thạch, ..mở ra đi”. Thằng Thạch với tay kéo cửa ra thì có 4 tên khác nhanh chóng bước vào trong và khóa trái cửa lại, chúng là “ chiến hữu” của Thạch. Hương bị khống chế ngay trong bếp, chỉ cách cửa ra vào chưa đầy 2 mét nhưng lại không thể phản kháng được gì, nhà tuy không phải giàu sang nhưng cũng tương đối khá, nhà bếp mà cũng có Tivi và đầu đĩa, và tiếng nhạc vẫn êm êm phát ra nhè nhẹ. Thạch hất hàm ra hiệu cho 1 thằng trong nhóm.

– Ê, mày văn nhạc to lên.

Và khi tiếng nhạc được mở hết tầng suất thì từ bên ngoài khó mà có thể nghe rõ tiếng động gì trong nhà, nhất là kho cửa đã được khóa kín. Hương bị trói ngược hai cổ tay ra sau lưng và cột sát vào thành cầu thang, chị ngồi đó với 1 miếng giẻ siết chặt ngang miệng.

Bỏ mặc Hương ngồi dưới sàn nhà ra sức quẩy hai tay để thoát khỏi dây trói, cả bọn lôi đồ ăn trong tủ và bành mức, bia bọt chuẩn bị tết trong tủ lạnh và bắt đầu bữa tiệc tất niên của mình. Đương nhiên là chúng không quên lục lòi tìm hế trong nhà, và cũng gom được vài thứ kha khá, đa số là tiền mặt và vài chỉ vàng. Chúng ăn uống tự nhiên thoải mái như chính trong nhà của mình, tiếng nhạc hòa cùng tiếng cưới sặc sặc của chúng tạo thành một thứ âm thanh hỗn độn, Hương chứng kiến cảnh bọn khốn làm chủ căn nhà của mình không biết là bao lâu, cho đến khi chị tình cờ liếc ngang đồng hồ thì đã hơn 8h tối.

Bình luận

Để lại bình luận