Chương 1

Trong căn biệt thự rộng lớn, tiếng tivi vang lên đều đều, phát ra những âm thanh nhạt nhẽo của một chương trình tin tức sáng. Ông Lập, một gã đàn ông trung niên 55 tuổi, đầu hói bóng loáng như vừa được đánh sáp, thân hình lùn tịt với cái bụng phệ trồi ra khỏi chiếc áo thun cũ kỹ, ngả người trên chiếc sofa da đắt tiền. Đôi mắt ông, dù đã mờ đục vì tuổi tác, lại lóe lên những tia dục vọng trần trụi, không thể che giấu mỗi khi nhìn về phía cầu thang dẫn lên lầu. Ông cất giọng khàn khàn, gọi với lên: “Ngọc Trinh, con xuống lấy giúp ba tờ báo sáng nay ngoài cổng đi, nhanh lên!”

Từ trên lầu, Ngọc Trinh – cô con gái 18 tuổi vừa thi đậu đại học, đang tận hưởng kỳ nghỉ hè thoải mái – bước xuống với dáng vẻ lười biếng nhưng đầy quyến rũ. Cô mặc một chiếc áo ba lỗ mỏng tang, chất vải ôm sát lấy cơ thể, làm nổi bật đôi gò bồng đảo căng tròn, cao vút, như hai quả đào chín mọng đang run rẩy dưới lớp áo, đầu nhũ hoa mờ mờ hiện lên như thách thức ánh nhìn. Chiếc quần short jeans ngắn cũn cỡn bó chặt lấy cặp mông tròn trịa, để lộ đôi chân trắng muốt, thon dài, những đường cong thanh thoát uốn lượn như một tác phẩm nghệ thuật gợi dục. Mái tóc đen nhánh buông xõa, khẽ đung đưa theo từng bước chân nhẹ nhàng, mỗi chuyển động đều toát lên vẻ đẹp vừa ngây thơ vừa mời gọi, khiến bất kỳ gã đàn ông nào cũng phải nuốt nước bọt. “Trời ơi, phiền chết đi được, có vài bước chân ra cổng thôi mà ba không tự đi lấy được sao,” cô lẩm bẩm, giọng điệu nghịch ngợm pha chút bực dọc, nhưng vẫn ngoan ngoãn bước ra ngoài, đôi mông đong đưa như cố tình trêu ngươi.

Ông Lập ngồi đó, đôi mắt dâm đãng dán chặt vào bóng dáng con gái. Ánh nhìn của ông trượt từ bờ vai trần mịn màng, xuống đôi gò ngực căng đầy đang rung lên theo từng bước đi, rồi dừng lại ở cặp mông tròn trịa lấp ló dưới mép quần short. Chỉ một cái nhìn thoáng qua thôi, dương vật trong quần ông đã cương cứng, căng tức đến mức đau nhức, đầu quy đỏ ửng như muốn xé toạc lớp vải mà chui ra. Ông khẽ nhúc nhích, cố điều chỉnh tư thế để che giấu thứ đang ngóc đầu dậy giữa hai chân, nhưng trong lòng thì rạo rực không yên. “Giúp ba làm chút chuyện mà cũng không chịu nổi hả,” ông cất giọng, nửa đùa nửa thật, nhưng sâu thẳm trong tâm trí, ông đang tưởng tượng cảnh Ngọc Trinh quỳ xuống trước mặt mình, đôi môi mọng đỏ ngậm lấy dương vật ông, mút mát một cách chậm rãi, từng giọt nước bọt chảy dài trên làn da trắng mịn của cô.

Ngọc Trinh trở lại, tay cầm tờ báo sáng, ném nó lên bàn trước mặt ông với vẻ thờ ơ, rồi quay người bước lên lầu. Dáng đi yểu điệu của cô, cặp mông tròn trịa đong đưa như một điệu múa khiêu dâm, khiến ông Lập không thể rời mắt. Ông nuốt nước bọt đánh ực, cảm giác như có một ngọn lửa đang cháy âm ỉ trong lồng ngực, lan xuống tận hạ thể. Cô con gái này, từ nhỏ đã xinh đẹp như một nàng tiên, càng lớn càng trở nên quyến rũ chết người. Từ hồi trung học, cơ thể Ngọc Trinh bắt đầu nảy nở, đôi gò bồng đảo ngày càng căng đầy, vòng eo thon thả uốn cong mềm mại, và cặp đùi trắng ngần như mời gọi ông chạm vào. Mỗi lần cô giơ tay, nhấc chân, hay chỉ đơn giản là nghiêng đầu, đều toát lên một sức hút mê hồn, khiến ông Lập không còn nhìn cô như một đứa con gái nữa, mà là một người phụ nữ – một người phụ nữ mà ông thèm khát được đè xuống, được cởi tung từng mảnh vải trên cơ thể, được nghe cô rên rỉ dưới những cái thúc mạnh mẽ của ông.

Ban đầu, ông còn thấy bất an, tự dằn vặt vì những ý nghĩ bệnh hoạn ấy. Ông tự nhủ rằng mình là cha, rằng Ngọc Trinh là máu mủ của mình, rằng những ham muốn này là sai trái, là tội lỗi. Nhưng dần dà, ông tự biện minh, tự an ủi rằng chỉ cần không để lộ ra ngoài, chỉ cần giữ kín trong lòng và thỏa mãn bằng ánh mắt, thì mọi chuyện vẫn ổn. Ông thầm nghĩ, chỉ cần được ngắm nhìn cơ thể cô, được tưởng tượng cảnh đôi môi ấy ngậm lấy dương vật ông, hay cặp đùi ấy quấn chặt lấy hông ông, là đủ rồi. Dù sao, Ngọc Trinh là con gái ông, mối quan hệ huyết thống này là rào cản không thể vượt qua – nhưng cũng chính điều đó lại khiến dục vọng của ông càng thêm mãnh liệt, càng thêm cấm kỵ, càng thêm kích thích.

Sâu thẳm trong tâm can, ông Lập khao khát được sở hữu cô hoàn toàn. Ông muốn ôm lấy cơ thể mềm mại ấy, muốn dùng đôi tay thô ráp của mình vuốt ve từng đường cong trên làn da trắng mịn, muốn cảm nhận hơi ấm từ đôi gò ngực căng tròn khi chúng ép sát vào ngực ông. Ông ghen tuông điên cuồng mỗi khi nghĩ đến việc có gã đàn ông nào khác chạm vào Ngọc Trinh, dù chỉ là nắm tay hay liếc mắt nhìn cô. Với ông, cô là báu vật, là thứ mà ông muốn giữ riêng cho mình, muốn khóa chặt trong căn biệt thự này, để không ai ngoài ông được phép chạm vào.

Bình luận

Để lại bình luận