Chương 1

Vương triều Đại Trung, một đế chế đã ngự trị hơn ba trăm năm, bề ngoài lộng lẫy và quyền uy nhưng bên trong đã mục ruỗng đến tận cốt tủy.

Triều đình là một bộ máy quan liêu khổng lồ, vận hành bởi hệ thống luật pháp và lễ nghi hà khắc, nơi quyền lực Hoàng đế tập trung tuyệt đối như một ngọn tháp chọc trời.

Thế nhưng, đằng sau bức màn vàng son là vực thẳm của tham nhũng không đáy, bè phái đấu đá không ngừng và sự suy đồi đạo đức lan tràn.

Các gia tộc quý tộc, từ công thần khai quốc như dòng họ Vương cho đến những thế lực mới nổi, dùng mọi thủ đoạn để tranh giành ân sủng và vị thế, biến triều đình thành một chiến trường không tiếng súng, nơi danh dự chỉ là tấm bình phong cho những âm mưu tàn độc nhất.

Tình cảnh dân chúng ngày càng khốn khó: nạn đói kém hoành hành liên miên do thiên tai và sự bóc lột vô độ của quan lại, cướp bóc ở biên viễn gia tăng đáng báo động, và những mầm mống phản loạn âm ỉ đang lan rộng như dịch bệnh.

Trong cấm cung sâu thẳm, nơi những bức tường vàng son che giấu vô vàn bí mật và dục vọng, Hoàng tử Phúc Minh, một tiểu chính thái vừa tròn mười một tuổi, mang vẻ ngoài nhỏ bé, đáng yêu và lễ phép, nhưng lại có một tâm hồn non nớt, thuần khiết và đầy triết lý, đang lang thang trong Ngự Hoa Viên rực rỡ sắc hương.

Mùi hương ngọc lan thoang thoảng trong gió, những hồ sen nở rộ khoe sắc thắm, và những con đường lát đá dẫn lối quanh co dưới bóng cây cổ thụ, tạo nên một bức tranh thanh bình, đối lập hoàn toàn với sự mục ruỗng bên trong của Đại Trung.

Ngự Hoa Viên không chỉ là chốn tiêu khiển của hoàng tộc mà còn là nơi chứng kiến bao chuyện thị phi, thâm cung bí sử.

Hôm nay, Phúc Minh không ngờ mình lại trở thành nhân chứng cho một cảnh tượng đã vĩnh viễn thay đổi cuộc đời cậu.

Hoàng tử Phúc Minh, trong bộ áo bào gấm thêu rồng nhỏ nhắn, bước chân thoăn thoắt trên lối đi rải sỏi, ánh mắt tò mò không ngừng lướt qua những khóm hoa đua nhau khoe sắc.

Cậu bé vốn thông minh, ngoan ngoãn, đáng yêu, thường ngày chỉ vùi đầu vào kinh sách thánh hiền, mê đắm những lời lẽ triết lý uyên thâm.

Thế giới của cậu là những trang giấy cũ kỹ, những lời giảng đạo đức của sư phụ, và tình thương ấm áp của nhũ mẫu Bích Hà.

Đối với cậu, Ngự Hoa Viên chỉ đơn thuần là một nơi để hít thở khí trời trong lành, chiêm ngưỡng vẻ đẹp tự nhiên và tìm cảm hứng cho những vần thơ còn dang dở.

Bước chân dẫn cậu đến gần một gian đình lục giác nép mình dưới tán cây cổ thụ sum suê.

Từ phía xa, những âm thanh khe khẽ, không rõ ràng, vọng lại.

Ban đầu, Phúc Minh nghĩ đó là tiếng chim hót hay tiếng nước chảy.

Nhưng khi lại gần hơn, lách mình qua tán cây bách xanh rậm rạp, đôi mắt trong veo, tròn xoe như hai viên ngọc bích, tò mò nhìn về phía gian đình, cậu nhận ra đó là những tiếng cười nói khúc khích, pha lẫn chút gì đó rất lạ, rất bí ẩn đối với tâm hồn non nớt của mình.

Một sự thôi thúc khó cưỡng kéo cậu mon men lại gần hơn, lấp ló sau một bụi hoa đỗ quyên đang nở rộ đỏ thắm, những cánh hoa rung rinh như che chắn cho một bí mật động trời.

Cảnh tượng trước mắt khiến Phúc Minh đứng sững.

Hoàng đế Càn Long, phụ hoàng của cậu, một nam nhân quyền uy, cao lớn và thường ngày lạnh lùng, nghiêm nghị, đang ôm trọn Thục phi vào lòng.

Nét mặt phụ hoàng không còn sự uy nghiêm thường thấy, thay vào đó là vẻ đắm đuối, say mê, một biểu cảm mà Phúc Minh chưa từng thấy trên gương mặt vị thiên tử này.

Đôi tay quyền lực từng chấp bút phê duyệt tấu chương, từng vung kiếm chỉ huy quân đội, giờ đây lại nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc đen nhánh của nàng Thục phi, rồi luồn sâu vào tà áo gấm thêu hoa mỏng manh.

Thục phi, tên thật là Cúc Tịnh Y, người được mệnh danh là “mỹ nữ 4000 năm có một”, sở hữu một vẻ đẹp thanh tú, mong manh và thoát tục, tựa như một nàng tiên bước ra từ tranh vẽ.

Nhan sắc của cô là sự kết hợp hài hòa giữa nét đẹp cổ điển và hiện đại, tạo nên một sức hút riêng biệt, khó lẫn.

Phúc Minh đã từng nhìn thấy Thục phi trong những buổi yến tiệc hay khi cô đi dạo trong vườn, nhưng chưa bao giờ thấy nàng trong một khoảnh khắc riêng tư và gợi cảm đến nhường này.

Gương mặt trái xoan nhỏ nhắn của nàng với những đường nét vô cùng tinh xảo, giờ đây ửng hồng một cách mê hoặc, đôi mắt to tròn, long lanh và trong veo như mặt hồ thu, ẩn chứa nét ngây thơ nhưng cũng đầy cuốn hút, đang khép hờ, chìm đắm trong men say ái tình.

Sống mũi cao, thẳng tắp cùng đôi môi nhỏ xinh, căng mọng, hé mở một nụ cười tình tứ, một hơi thở dốc khẽ thoát ra, càng làm tôn lên vẻ đẹp thanh khiết, ngọt ngào của nàng.

Làn da trắng sứ không tì vết của Cúc Tịnh Y là một trong những đặc điểm nổi bật nhất, giúp cô luôn tỏa sáng trong mọi khung hình, và lúc này, làn da ấy ửng hồng một cách quyến rũ dưới những cái chạm nhẹ của Hoàng đế.

Vóc dáng của cô mảnh mai, nhỏ nhắn, tạo cảm giác cần được che chở, giờ đây uốn lượn mềm mại trong vòng tay của phụ hoàng, như một đóa hoa yếu ớt đang nở bung dưới ánh mặt trời.

Phong cách thời trang và lối trang điểm đặc trưng của Thục phi, vốn luôn tinh tế và thanh lịch, giờ đây bị xốc xếch đôi chút, tà áo mỏng manh lệch khỏi vai, để lộ một phần xương quai xanh mềm mại và khe ngực đầy đặn, căng tròn, mời gọi.

Bình luận

Để lại bình luận