Chương 1

Vừa mới xem xong bộ Doreamon mới mua, Diệp Thần nằm trên giường thưởng thức. Không biết từ lúc nào, Diệp Thần đã ngủ thiếp đi. Khi mở mắt ra, Diệp Thần thấy mình ở đây. Diệp Thần ôm đầu suy nghĩ, một lúc sau lại thấy đau đầu rồi lại ngất xỉu.

Lần nữa tỉnh lại, trước mặt Diệp Thần xuất hiện Doreamon trong truyện tranh. Doraemon nói: “Nobita, mau dậy đi, bài tập cậu vẫn chưa làm xong, đừng ngủ nữa.” Diệp Thần ngẩn ra một lúc rồi nhanh chóng nhớ lại một đoạn ký ức.

Thì ra Diệp Thần đã xuyên không vào người Nobita. Trong đường hầm không gian, cơ thể của chính Diệp Thần đã bị hoàn nguyên thành những hạt vi mô.

Sau đó, linh hồn của Diệp Thần được cường hóa và đến thế giới của Nobita, nhập vào người Nobita. Sonoko hồn của Diệp Thần đã nuốt chửng linh hồn của Nobita, ký ức của Nobita Diệp Thần cũng hấp thụ hết.

Diệp Thần nhìn Doraemon trước mặt, trong lòng thầm nghĩ: “Đã đến thế giới này rồi, để tôi chơi đùa một chút! Bây giờ tôi chính là Nobita.”

Nobita kích động ôm Doraemon, nói: “Doraemon, có cậu ở đây thật tốt.” Diệp Thần hiểu rất rõ Doraemon mà mình yêu thích.

Doraemon lùi lại mấy bước nói: “Nobita lần này đừng hòng để tớ giúp cậu.”

Nobita nói: “Doraemon, tôi mời cậu ăn bánh rán.”

Nghe xong, Doraemon lập tức thay đổi thái độ, nắm tay Nobita nói: “Nobita, cậu muốn tớ giúp gì nào?”

Nobita nói: “Doraemon, cho mình mượn cái túi dự phòng của cậu nhé!” “Không được, cho cậu cậu lại nghịch ngợm.” “Doraemon~” Nobita lấy hết tiền của mình ra, đưa cho Doraemon nói: “Những thứ này đều cho cậu.” Doraemon lập tức móc ra một cái túi dự phòng, rồi cầm tiền bay vèo đi mất!

Nobita cầm lấy chiếc túi, nghĩ thầm: “Haha, đây chính là túi thần kỳ rồi!”

Nobita thò tay vào túi, nghĩ thầm: “Cửa phòng chung cư.”

Rồi trong tay cậu xuất hiện một thứ giống như cuộn giấy, Nobita lấy ra, dán lên tường rồi mở cửa chui vào.

Nhìn căn phòng trống trải bên trong, Nobita vui vẻ nghĩ rằng “Thì ra tất cả là thật.”

Cậu cất đồ vào túi, dán chặt vào rốn mình, rồi chạy vào phòng tắm.

Đến cửa phòng tắm, cậu gặp Nobi Tamako.

Thấy Nobi Tamako mặc quần áo ở nhà, đeo kính đen to, che đi vẻ đẹp vốn có, đối với Nobita đã đọc truyện tranh nhiều thì cậu biết rằng nếu tháo kính ra thì Nobi Tamako chắc chắn là một mỹ nhân.

Trước ngực cô có một đôi bị quần áo che mất, mặc dù ở nhà lâu ngày nhưng vòng eo vẫn không to ra, vì người Nhật đều quỳ gối nên vòng ba càng cao hơn.

Vừa nhìn thấy Nobita, Nobi Tamako liền hỏi: “Nobita, con lại không làm bài tập à? Còn không mau đi làm bài tập đi.”

Nobita trước kia có thể lập tức sợ hãi chạy về phòng ngủ nhưng cậu nói với Nobi Tamako: “Mẹ, con đã làm xong bài tập rồi, trời nóng quá, con chuẩn bị đi tắm.”

Nobi Tamako nghi ngờ nhìn Nobita, nói: “Nobita, con thực sự đã làm xong rồi à? Một lát nữa mẹ sẽ kiểm tra!”

Nobita gật đầu đồng ý, đối với những thứ của học sinh lớp năm tiểu học, Nobita cho biết hoàn toàn không có áp lực gì cả, Nobita cởi quần áo đứng trước gương toàn thân trong phòng tắm, nhìn khuôn mặt non nớt của mình, cơ thể trẻ con, 12 tuổi chỉ cao 1m38, trên người không có một chút cơ bắp nào, nhìn vào cậu em trai không có lông của mình, nghĩ đến vài người phụ nữ khỏa thân, cậu em trai dựng đứng lên, chỉ dài 7 cm, bao quy đầu còn rất dài.

Nobita bất lực nhìn cơ thể mình, nghĩ rằng: “Nếu không phải tôi xuyên không đến đây thì cơ thể này cũng vậy thôi.”

Nobita tắm rửa xong, bắt đầu nghĩ xem trong túi có gì có thể giúp mình, Nobita tắm xong, trở về phòng, lấy bài tập trong cặp ra, làm xong trong hai phút, sau đó nằm trên sàn nhà bắt đầu lên kế hoạch cho những việc mình sẽ làm!

Bình luận

Để lại bình luận