Chương 1

Tại một vùng quê ở miền Tây, tỉnh Bạc Liêu, có một đôi vợ chồng trẻ tên là Hoàng Nhân và Mỹ Duyên sống trong một căn nhà nhỏ xinh xắn, nơi tình yêu của họ từng nở rộ từ những ngày còn ngồi trên ghế nhà trường cấp 3. Nhân nhỏ con, anh chỉ cao 1m56, thân hình hơi mập do nhậu nhiều. Nhân luôn có 1 tự ti về con cu bé xíu chỉ 5cm của mình. Tình trạng sinh lý cũng kh mấy khả quan, lúc trước mới cưới Nhân còn làm được gần 2 phút, giờ đây do stress công việc và bia rượu thuốc lá, tình trạng còn thảm hơn, có khi chưa đến 1 phút là đã phọt rồi. Tinh trùng của anh lỏng lẻo, trong veo, chẳng đủ sức làm Duyên thỏa mãn, dù anh đã nhiều lần gặp bác sĩ để chữa mà không cải thiện, do vậy dù đã cưới nhau được 3 năm Nhưng 2 vợ chồng vẫn chưa có con. Duyên, ngược lại, là một cô gái xinh đẹp, cao 1m54, nàng tuy không quá xinh xuất sắc nhưng lại mang một vẻ dễ thương cuốn hút. Mái tóc ngắn nhuộm nâu xõa ngang vai, đôi mắt to tròn, và nụ cười ngọt ngào khiến ai cũng phải ngoái nhìn. Thời còn đi học, Duyên được rất nhiều người theo đuổi và cũng trải qua một vài mối tình, nhưng cuối cùng nàng nên duyên với Nhân. Cả 2 sau đó lên Sài gòn để học đại học, Nhân học kỹ thuật ô tô còn Duyên theo đuổi ngành nha sĩ. Học xong đại học thì họ cưới nhau và chuyền về quê sinh sống và làm việc.

Họ cưới nhau được ba năm, những ngày đầu ngập tràn hạnh phúc. Nhưng dần dần, sự yếu kém của Nhân trong chuyện chăn gối khiến Duyên không thõa mãn, nàng phải kìm nén khát khao. Dù không nói ra vì sợ Nhân buồn nên Duyên thỉnh thoảng lén lút thủ dâm trong phòng tắm, vừa để giải tỏa vừa để bảo vệ lòng tự trọng của chồng. Mỗi lần ân ái đã số Nhân đều đi “chưa đến chợ đã hết tiền” làm Duyên hụt hẫng Nhưng nàng vẫn giả vờ rên rỉ, giả vờ lên đỉnh để Nhân không nhận ra rằng mình chẳng thể làm nổi chức năng cơ bản nhất của một người chồng – làm vợ mình thỏa mãn và giúp cô ấy thực hiện nghĩa vụ thiêng liêng của giống cái – làm mẹ. Dù đôi lúc xem phim 18+, Duyên đã từng ao ước và tưởng tượng đó là mình, nàng tự hỏi dương vật đàn ông có thể to và làm cho phụ nữ sướng tới vậy sao. Nhưng lý trí vẫn nhắc nhở nàng phải loại bỏ những suy nghĩ đen tối đó, rằng nàng là một người vợ chung thủy, một cô gái có ăn có học chứ không hề dâm loàn.

Nói thêm về Duyên, do chỗ làm gara của chồng có rất nhiều người đàn ông gốc bắc. Do ảnh hưởng từ gia đình và môi trường xung quanh, Duyên vốn không hề có thiện cảm với những gã trai bắc, hơn nữa những người bạn của cô từng qua lại với trai bắc thường bị họ bỏ sau khi gạ lên giường thành công càng làm cô ghét bọn họ hơn. Với cô, họ gia trưởng, đểu cáng, và thường coi thường phụ nữ miền Tây như cô, cho rằng gái miền Tây chỉ là những con đĩ dâm đãng, dễ dãi, gạ vài lần thậm chí lần đầu là có thể đưa lên giường đụ, chỉ đáng làm bồn chứa tinh chơi qua đường chứ không nên cưới làm vợ. Nhưng định mệnh lại đưa đẩy Duyên vào một tình huống mà nàng cũng không thể ngờ tới.

Một buổi tối, Nhân dẫn về nhà một người bạn đồng nghiệp tên Phát, làm cùng gara sửa ô tô. Do không báo trước, khi Nhân dẫn bạn về Duyên đang mặc đồ ngủ khá mỏng Nhưng vẫn đủ che đi những thứ cần che, có điều cô không mặc áo lót nên núm ti có phần lộ ra. Nói về Phát, hắn cao 1m80, thân hình vạm vỡ với cơ bụng sáu múi săn chắc, khuôn mặt góc cạnh đẹp trai, và ánh mắt sắc lạnh đầy tự tin, là một máy dập có tiếng trong vùng. Số đàn bà qua tay và mê mẫn Phát đếm đầy một bàn tay vẫn chưa hết, kể cả các co đã có chồng. Hắn nói năng sỗn sàn với cái giọng Hà Nội đặc trưng làm Duyên càng nhìn càng không có thiện cảm khiến Nhân – vốn có tính tình hay nhút nhát và sợ những gã đàn ông to con – chỉ biết cúi đầu vâng dạ. Duyên không ưa Phát ngay từ đầu. Cách hắn nói chuyện như ra lệnh cho Nhân, giọng nói sỗ sàng, và ánh mắt lướt qua cô từ ngực mông đến mu lồn đầy ý đồ khiến cô cảm thấy khó chịu. Phát còn khen Duyên:

– Có vợ đẹp và ngon thế này là nhất mày nhé Nhân.

Câu khen Nhưng giọng điệu đầy sự dâm dê, Nhân thì cười khà khà Nhưng Duyên thì thấy khá khó chịu, vì phép lịch sự và giữ sĩ diện cho chồng, nàng vẫn giả vờ vui vẻ nngoiof cùng 2 người để nhậu.

Trong lúc nhậu, Phát uống say Nhưng vẫn tỉnh táo, liên tục kể những câu chuyện tục tĩu về gái gú, khiến Nhân cười khúch khích còn Duyên chỉ lặng lẽ dọn dẹp bếp. Đến khi Phát đứng dậy đi vệ sinh, do đã nhắm Duyên làm con mồi nên hắn cố tình không đóng cửa. Duyên, đang lau bàn gần đó, vô tình ngước mắt lên và chết lặng. Con cặc của Phát, dù chưa cương, lủng lẳng giữa hai chân như một khúc gỗ gân guốc, dài chắc khoảng hơn gấp đôi của Nhân, đường kính chắc chắn gấp đôi. Màu da sậm, gân nổi cuồn cuộn, đầu khấc đỏ hồng lộ ra đầy kiêu hãnh. Duyên sững sờ, đôi tay run run làm rơi chiếc khăn lau. Lồn cô bất chợt rỉ nước, một cảm giác nhức nhối lan tỏa từ sâu trong tử cung. Đã một tuần kể từ lần ân ái thất bại với Nhân, khi con cặc bé tí của anh không thể cương nổi, buộc Duyên phải tự móc lồn để giải tỏa. Giờ đây, hình ảnh con cặc khổng lồ của Phát như một liều thuốc kích dục, khiến cô không thể rời mắt. Phát nhận ra ánh mắt say mê của Duyên cùng với việc hăn biết Nhân yếu sinh lý, bản năng của một con đực săn mồi đã cho hắn biết Duyên đã gần say mồi. Hắn nhếch mép, giả vờ không biết, cầm cặc vẩy vẩy vài cái như trêu ngươi, làm Duyên giật mình quay đi, tay vô thức bụm lấy lồn đang ướt nhẹp dưới lớp quần lót. Suốt buổi tối, cô cố gắng trấn tĩnh, Nhưng hình ảnh con cặc ấy cứ bám riết trong đầu. “Sao nó có thể to, gân guốc, dài và đẹp đến vậy?” – Duyên tự hỏi, tim đập thình thịch.

Bình luận

Để lại bình luận