Chương 1

Có người nói cuộc đời của mỗi người nó giống như là một canh bạc. Lúc nhỏ tôi chưa hiểu biết nhiều cứ nghĩ đó là một câu nói vô nghĩa, chỉ là nói đùa cho vui nhưng khi lớn lên rồi trải qua bao nhiêu sóng gió tôi mới thấu hiểu được câu nói ấy có nghĩa là gì. Chọn đúng thì nó là thành công còn chọn sai đó là thất bại yếu tốt thất bại hay thành công không chỉ đến từ sự nổ lực và phán đoán tốt mà nó còn dựa vào sự may mắn mà ông trời ban tặng cho chúng ta.

Tôi tên Nguyễn Văn Vũ năm nay 15 tuổi là học sinh trung học trường Nguyễn Cao Đại thuộc Huyện Phú Lương một huyện nằm ở vùng nước phía tây bắc nước ta.

Tôi là con một trong gia đình cũng khá giả ba tôi là ông Nguyễn Hữu Đông năm nay 38 tuổi là chủ một trang trại gia súc gà vịt khá lớn tại nơi này. Còn mẹ tôi là bà Trần Quỳnh Như năm nay 38 tuổi bằng tuổi với ba tôi. Mẹ tôi làm nghề công an hình sự ở huyện Định hóa mẹ tôi khá là nổi tiếng vì sự giỏi giang của mình bà đã từng tham gia nhiều vụ án triệt phá đường dây buôn bán chất cấm lớn.

Nhận nhiều giấy khen và bằng khen của thành phố Thái Nguyên, mà mẹ tôi không chỉ nổi tiếng về mặt giỏi giang mà mẹ tôi còn được biết đến là hoa khôi ở cái huyện Định Hóa này, mẹ tôi rất xinh đẹp cao 1m69, thân hình tương đối chuẩn, vú to mông căng, thường thì để tóc ngắn ngang vai, mỗi khi ra đường là có hàng tá người ngưỡng mộ đặc biệt là đối với phái nam luôn nhìn bà với ánh mắt hau háu dâm tà. Khiến tôi mỗi lần đi bên cạnh mẹ thấy họ nhìn là tôi lại ghen tức.

Ấy thế mà mẹ tôi lại chả quan tâm, cứ mỗi lần ra được mẹ tôi lại ăn mặc rất sành điệu và trẻ trung như muốn cho họ chiêm ngưỡng cái đẹp của bà vậy.

Thật sự như là một điều đặc ân ban tặng cho những người đó, nhưng họ lại chả làm được gì mẹ tôi, bởi mẹ chỉ dành riêng cho ba mà thôi, a hi hi.

*************

Tôi nằm trên giừơng mở mắt ra, hôm nay là thứ 7 được nghỉ học nên lúc này mới ngủ nướng đến tận 9h30, chưa kịp ngồi dậy thì từ bên ngoài mẹ đã đẩy cửa đi vào đến cạnh bên giừơng của tôi, vội vàng tuôn ra một tràng câu trách móc.

– Cái thằng này, nghỉ học cái là nằm ở nhà ngủ nướng… Biết bây giờ là mấy giờ rồi không, dậy mà còn ăn sáng đi chứ. Bộ tính ngủ tới trưa luôn hay sao

– Hê hê, thì giờ con dạy rồi đây nè mẹ.. Ủa mà mẹ đi đâu mặc đồ đẹp quá vậy.. Hôm nay mẹ không đi làm à.

Tôi ngước mắt lên nhìn mẹ, thấy mẹ mặc trên người là một bộ váy trắng ngắn tới đầu gối, ở trên cái cái cổ áo là một đường rãnh chẻ xuống tạo ra một khe hở khiến cho cặp vú mẹ một nữa lộ ra, làm tôi như muốn nứt cả mắt ra chăm chăm vào chỗ vú của mẹ liền bị mẹ đưa tay gõ cái bụp lên đầu. Tôi đau đớn đưa tay lên xoa. Ôm đầu nghe mẹ quở trách.

– Nhìn cái gì mà nhìn, mới tí tuổi đầu đã dâm dê nhìn vú của mẹ.. Không biết là học của ai nữa…

– Hề hề con học ba đó.

Tôi nở một cụ cười gian manh chọc mẹ mẹ liếc tôi trề môi.

– Hứ chỉ giỏi mồm mép, hôm nay mẹ có việc bận nên nghỉ làm, mẹ có nấu đồ ăn sáng và ăn trưa sẵn đó, dậy mà ăn.. mẹ đi công việc tới chiều mới về đấy. Ở nhà lo mà trong nhà.. Có đi chơi thì khóa cửa lại…

Bình luận

Để lại bình luận