Chương 1

Tôi ra sức đạp thật nhanh để về nhà vì đói bụng. Năm nay vừa tròn 18 tuổi nên tối nào tôi cũng phải mò đến các lò luyện thi vì chỉ còn vài tháng nữa là kỳ thi đại học sẽ bắt đầu. Mồ hôi nhễ nhại ướt cả lưng áo, vừa dắt chiếc xe đạp vào nhà thì tôi đã nghe thấy tiếng cãi nhau của bố mẹ. Cơn đói bỗng dưng biến mất vì tôi chẳng còn bụng dạ nào để mà ăn, đứng nghe bố mẹ to tiếng với nhau thì tôi lẳng lặng bước nhẹ chân lên tầng khi bố ra tay tát mẹ. Tôi không can thiệp bởi vì cả tháng nay chuyện cãi vã xảy ra cũng bởi lỗi của mẹ tôi: lỗi ngoại tình. Có lẽ bố đã nhìn thấy tôi về nên khi vừa tát mẹ tôi xong thì ông nói to trong cơn giận dữ:
– Đấy, cô xem cô là loại đàn bà gì? Cô không thấy xấu hổ với con cái, với hàng xóm à? Thằng Kha sẽ nghĩ gì khi nó biết mẹ nó lăng nhăng với đàn ông bên ngoài?

– Ông không phải lôi con vào chuyện này, rồi nó sẽ hiểu và thông cảm cho mẹ nó. Ông có dám nói với nó vì sao tôi phải ngoại tình không? Ông có dám không?

Mẹ tôi lại ăn thêm một cái tát nữa từ bố trước khi tôi đóng cửa phòng lại và không còn nghe thấy gì ở bên dưới. Nằm vật ra giường với tâm trạng chán nản, tôi suy nghĩ linh tinh về chuyện của bố mẹ.

Mẹ tôi năm nay mới có 38, bà tỏ ra khá trẻ so với tuổi và mọi người thường khen trông bà như 30 là cùng. Trái ngược với mẹ, bố tôi năm nay đã 55 và trông ông có khuôn mặt khổ sở nhìn rất già với mái tóc đã bạc trắng đi nhiều. Mẹ thì được khen là trẻ so với tuổi, còn bố tôi thì được mọi người bảo rằng trông ông như ông cụ sắp 70 đến nơi. Chính vì vừa chênh lệch tuổi tác, chênh lệch nhan sắc nên mấy năm gần đây mẹ tôi tỏ rõ thái độ ít khi đi đâu đến chỗ đông người cùng bố tôi, có lẽ bà ngại mọi người bàn tán về chuyện trông bà trẻ đẹp thế kia mà lại có ông chồng vừa già vừa xấu như bố tôi.

Tôi không rõ mẹ ngoại tình từ khi nào, nhưng mấy tháng nay thì tôi đã được biết và cũng được chứng kiến ít nhất là đôi lần. Tôi cũng như nhiều người là không hiểu sao một người đẹp như mẹ mà lại lấy một ông chồng lớn hơn bà tận hơn 15 tuổi. Lúc bé tôi không biết nhiều, nhưng khi lớn lên thì tôi thấy mẹ tỏ ra khinh và coi thường bố thấy rõ. Cái điều đầu tiên mà mẹ tôi coi thường bố là ông không làm ra tiền. Bố tôi bao nhiêu năm chỉ làm một chân lái xe cho một doanh nghiệp nhà nước với mức lương bèo bọt mà mẹ tôi vẫn hay kêu là chỉ đủ ăn sáng cho cả nhà.

Trái ngược với bố không có trí cầu thị, mẹ tôi lại tỏ ra khá nhạy bén với công việc kinh doanh. Nhà tôi may mắn nằm ở trước mặt đường cái và mẹ đã nghĩ ngay ra cách khai thác để kiếm tiền. Cái phòng khách trước kia rất rộng đã được mẹ biến thành một gian hàng bán đá hoa. Lúc đó mẹ tôi nắm bắt được thị trường đang nở rộ việc xây nhà, nên nhu cầu cho các vật liệu xây dựng là rất cần thiết, và đá hoa để ốp lát cho các sàn nhà cũng là một mặt hàng tương đối hot và kiếm được.

Bình luận

Để lại bình luận