Chương 1

Diễm Dương có danh tiếng là đệ nhị thiên tài Diễm gia, cũng là người hâm mộ lớn nhất của Diễm Hồng Liên, lần này nàng và Diễm Điệp Tình ra ngoài rèn luyện, trong thời gian ngắn tu vi gia tăng nhanh chóng, đại tiểu thư Diễm Hồng Liên càng là thu được Dị Hỏa Tử Tâm Phần Không Viêm, cả gia tộc đều hết lòng vui mừng, Dị Hỏa quá mức hiếm thấy, dù với gia tộc chuyên lấy hỏa hệ làm chủ như Diễm gia thì chỉ sở hữu một loại dị hỏa trong tay gia chủ mà thôi.

Lại thêm hắn nghe ngóng được cả hai vị tiểu thư xinh đẹp như hoa đều phải lòng một gã đàn ông lạ mặt khiến hắn càng thêm ghen tức. Nhưng Diễm Dương không ngu, hắn cảm nhận được nam nhân tên Lạc Nam kia mạnh hơn hắn, việc đối đầu với kẻ mạnh không phải người thông minh nên làm, hắn sẽ chờ đợi một thời cơ khác, một thời cơ để chiếm lấy trái tim tiểu thư Diễm Hồng Liên cao quý.

“Phụ thân, con muốn tăng cường dị hỏa.”

Diễm Dương nói với phụ thân mình, cũng chính là nhị trưởng lão của Diễm Gia, người nắm uy quyền chỉ sau gia chủ là phụ thân của tỷ muội Diễm Hồng Liên.

Nhị trưởng lão vẻ mặt yêu thương, nói:

“Hỏa hệ, không có thứ mạnh nhất, chỉ có thứ mạnh hơn, mỗi loại dị hỏa đều có công dụng khác nhau. Con đừng chỉ chăm chằm vào sức mạnh, có những thứ còn quan trọng hơn điều đó.”

Diễm Dương nghe hiểu, gật đầu cáo lui.

Sau ba tháng lăn lộn khắp các bí cảnh, Diễm Dương giờ đây trở thành một con người hoàn toàn mới, hắn gai góc hơn, bình tĩnh hơn, sức mạnh nội liễm chẳng thể nhìn thấu được.

Đẩy cảnh cửa Diễm gia, Diễm Dương bước vào như một vị tướng quân khải hoàn, đám nha hoàn, người hầu cúi đầu chào theo từng bước đi của hắn.

Nhị trưởng lão gật đầu với Diễm Dương, vẻ mặt cực kỳ hài lòng trước sự thay đổi của con trai mình, lão nói:

“Tốt lắm, con cuối cùng cũng đã có thể hiểu rõ những gì ta dạy, như vậy, ta có thể an tâm hơn rồi. Lạc Nam đã rời đi, nếu con muốn gặp mặt Diễm Hồng Liên thì có thể đi ngay lúc này.”

Diễm Dương không vội đáp, hắn ôm quyền, tỏ rõ sự kính trọng cho người cha này, từ tốn nói:

“Xin phụ thân yên tâm, con đã không còn như trước, không việc gì con phải đi tìm một nữ nhân không quan tâm đến mình.”

Hắn xoay người, hướng tới phòng nghỉ của mình. Trên đường đi, Diễm Dương thấy Diễm Hồng Liên và Diễm Điệp Tình đang cười nói vui vẻ, đôi má đỏ hây hây cùng ánh mắt quyến rũ, hiển nhiên là đang nói đến nam nhân chung của hai người.

Diễm Dương bước qua như không, nhưng miệng hắn khẽ nhếch lên, tay búng tách một cái.

Diễm Hồng Liên chợt cảm thấy cả người nóng rực, như liệt hỏa thiêu đốt. Ngay cả với một người đã quen với lửa như thành viên Diễm gia cũng cảm thấy khó chịu khôn cùng.

Diễm Hồng Liên cố gắng dùng linh khí trấn áp đi ngọn lửa trong tâm nhưng chẳng đem lại hiệu quả, càng lúc càng nóng hơn, ẩn sâu trong đó còn một ngọn lửa kỳ quái, đó là lửa dục.

“Nóng quá… nóng quá… ta không chịu nổi nữa…”

Diễm Hồng Liên rên rỉ. Tay nàng vô thức luồn xuống giữa hai chân, khẽ miết lấy âm hộ đang nóng ran. Tay còn lại vuốt ve ngực mình qua lớp áo.

Diễm Điệp Tình không hề có hỏa linh căn nên chẳng cảm thấy gì khác lạ. Nàng chỉ ngạc nhiên khi thấy tỷ tỷ đột nhiên trở nên dâm đãng, rên rỉ không ngừng như một ả kỹ nữ.

Diễm Dương lập tức bước đến, điềm đạm nói với Diễm Điệp Tình:

“Không sao đâu. Đây là hiện tượng Liệt Hỏa Thiêu Tâm. Ta có cách chữa trị. Mau đưa nàng về phòng ta.”

Ba người nhanh chóng đến phòng Diễm Dương. Diễm Hồng Liên lúc này đang nằm rên rỉ trên giường, tay đã luồn sâu vào âm hộ, mỗi lần rút ra lại kéo theo một sợi chất lỏng óng ánh.

Diễm Điệp Tình hoảng loạn nhìn sang Diễm Dương, khẩn thiết cầu xin:

“Ngươi nói ngươi có thể cứu được tỷ tỷ… vậy mau ra tay đi!”

Diễm Dương bình thản đặt tay lên ngực Diễm Hồng Liên, nhưng chưa kịp làm gì thì bị Tình Nhi gạt phắt tay ra.

Bình luận

Để lại bình luận