Chương 1

Nóng quá, cái thời tiết mùa hè Hà Nội thật kinh khủng, nắng chiều chiếu vào qua lớp cửa kính không có nổi tấm rèm, làm cái đứa ngồi sát cửa sổ như tôi phát điên mất. Gục đầu xuống bàn ôm cuốn vở mơ màng, chết tiệt nộp bao nhiêu tiền quỹ nộp trường mà không lắp nổi cho học sinh được tấm rèm cửa. Bốn cái quạt trần chạy ù ù trên đầu mà không thấy mát là sao ta.

– Ly lên bảng làm cho thầy bài tập 3a.

Tôi vẫn mơ màng nghĩ về nhưng điều xa xăm, chợt nghe thấy tên mình thì quẹt vội cái dòng nước dãi đang chảy trên miệng rồi đứng phắt dậy. – Dạ thưa thầy, thầy gọi em ạ? Cái giọng nửa tỉnh nửa mơ.

Trước sự ngỡ ngàng của lão Hùng chủ nhiệm đang say sưa giảng bài thì bọn bạn xung quanh tôi cười phá lên. “Chết tôi rồi, mấy con chó này lại trêu mình rồi” tôi ngẫm.

– Lớp trưởng ghi Ly 10a6 ngủ trong giờ học cho thầy, Ly đứng dậy đi xuống cuối lớp đứng. – Ơ thưa thầy…
– Không ơ a gì hết, nhanh lên tôi còn dạy. Nghĩ nó chán, 1 tuần 3 lần ngồi sổ đầu bài.

Kéo cái vạt áo dài rồi xuống cuối lớp đứng như con điên trong tiếng khúc khích của mấy con bạn mà nóng hết máu. Trời thì đã oi bức, cuối lớp quạt không đến nơi còn mặc áo dài làm tôi phát điên lên mất. Mồ hôi bắt đầu chảy ướt đẫm sau lưng tôi rồi, chả có cái trường cấp 3 nào như cái trường này, bắt học sinh nữ mặc áo dài thứ 7. Thứ 2 thì chào cờ không nói, thứ 7 thì mặc làm mẹ gì vậy, nghĩ mà nó bực, mẹ nó áo ngực chật khó thở quá. Tùng, tùng, tùng, – tôi chờ mãi cái này, dẫu sao cũng là tiết cuối của hôm nay rồi.

– Các em nghỉ, hẹn gặp các em vào tuần sau, lão Hùng nói rồi cầm cặp táp đi ra khỏi phòng học.

Tôi lại về ngồi vào chỗ của mình gục mặt xuống bàn nằm tiếp, mặc kệ bọn bạn cười nói xung quanh tôi vụ lúc nãi, chả quan tâm lắm, tôi là đứa con gái nhút nhát nên là mục tiêu tiêu khiển của mấy đứa nghịch ngợm cùng lớp. Ầu thì cũng quen rồi nhưng tôi giờ bận tâm chuyện khác hơn vì hôm nay là thứ 7 thích thật, tôi sẽ làm mấy việc mình thích.

10 phút, 20 phút rồi tinh tong 18h00. Cái trường ồn ào náo nhiệt lúc nãy bây giờ chỉ còn một mình tôi, thời tiết hạ nhiệt, 1 mình tôi 4 cái quạt trần làm tôi thoải mái hơn bao giờ hết. Gió thổi vù vù. Việc đầu tiên tôi cần làm là rút điện thoại nhắn tin cho ba:

– Ba ơi con đi chơi với bạn tối con về muộn xíu nha ba.

Vẫn như thường lệ là tin nhắn trả lời “oke” của ba.

Cất điện thoại vào cặp, lôi ra một túi bóng đen rồi lại chạy ra ngó nghiêng ngoài cửa lớp coi xung quanh có còn ai không, rồi lại chạy ra hành lang nhìn xuống sân trường. Giờ này vẫn còn một ít đứa ở lại đánh bóng chuyền nhưng lớp tôi ở tận tầng 5 nên chắc không còn ai.

Tôi bắt đầu cởi cúc áo dài xuống, cảm giác thật hồi hộp, vừa lo sợ có ai nhìn thấy vừa kích thích. Gấp nhẹ áo dài vào 1 góc, trên người chỉ còn quần lót và áo vú. Gió từ quạt trần làm da trên người dựng đứng hết cả lên. Từ tự mở áo vú và gạt quần lót trên người xuống. Tôi đứng trần trường giữa lớp nơi đã từng có rất nhiều người. Hai bầu vú be bé của tôi bắt đầu se lại, tôi thở dốc. Lại chạy ra ôm tường ngó dọc ngó nghiêng. Bàng quang thắt lại khi tim đập nhanh lại càng làm tôi buốt đái.

Oke tiếp thôi, ôm bọc đồ đen bò ra khỏi lớp rồi khép nhẹ cửa lớp. Cố gắng cúi thấp người nhất có thể để lan can hành lang tầng 5 che chắn rồi đi đến nhà vệ sinh nam ở cuối hành lang. Cái mùi khai nước tiểu đặc trưng của nhà vệ sinh nam. Tôi nhìn cái sàn nhà vệ sinh dơ bẩn đầy dầu dép dày và nước tiểu cũng hơi lưỡng lự một chút. Nhưng rồi cũng bò vào. Cảm giác lạnh của nước tiếp xúc vào da với sự nhầy nhụa của nước tiểu làm tôi phấn khích. Toilet nam bố trí khác toilet nữ nhiều, căn phòng rộng đầy mùi khai, giấy vệ sinh, tàn thuốc lá văng khắp nơi. Bồn tiểu đứng thì gỉ sét hỏng hóc vẫn còn đọng nước tiểu. Ôi tôi phát điên mất. Nhà vệ sinh có 3 phòng nhỏ hơn, tôi bò vào phòng trong cùng đẩy cánh cửa ra.

Bình luận

Để lại bình luận