Chương 9

– Chăm Sóc Người Bệnh Và Cám Dỗ Phòng Tắm
Sau vụ việc đó, mẹ chuyển đến Tuyền Châu sống cùng tôi một thời gian để tĩnh dưỡng. Tôi thuê một căn hộ nhỏ gần trường, có ban công trồng đầy hoa nhài và oải hương – những loài hoa mẹ thích.
Mẹ dần hồi phục, nụ cười đã trở lại trên môi. Chị bắt đầu chăm chút cho căn nhà nhỏ, nấu những bữa cơm ngon đợi tôi đi học về. Cuộc sống êm đềm như một cặp vợ chồng son. Nhưng “con quỷ” dục vọng vẫn lẩn khuất trong bóng tối, chờ cơ hội trỗi dậy.
Một hôm, tôi bị tai nạn xe máy nhẹ khi đi làm thêm về. Chân phải bị rách một mảng lớn, tay trái bị bong gân, phải băng bó. Mẹ xót xa vô cùng, cấm tôi đi làm thêm, bắt ở nhà để chị chăm sóc.
Việc sinh hoạt cá nhân của tôi trở nên khó khăn. Tắm rửa, vệ sinh đều cần người giúp đỡ. Và “người giúp đỡ” ấy không ai khác chính là mẹ tôi.
Buổi tối đầu tiên sau tai nạn, mẹ dìu tôi vào phòng tắm. “Con cởi quần áo ra đi, mẹ lau người cho.” Chị nói, cố giữ giọng bình thản nhưng tay vẫn mân mê vạt áo. “Mẹ… con tự làm được mà…” Tôi ngượng chín mặt. “Chân tay thế kia làm sao mà tự làm. Nhanh lên, đừng lằng nhằng.” Chị ra lệnh, giọng điệu của một người mẹ nhưng ánh mắt lại lảng tránh.
Tôi đành cởi áo, rồi khó nhọc cởi chiếc quần đùi. Khi cơ thể trần trụi của tôi phơi bày trước mặt mẹ, không khí trong phòng tắm nhỏ hẹp bỗng trở nên đặc quánh, nóng hổi. Mẹ lấy khăn ấm, bắt đầu lau ngực, lau lưng cho tôi. Bàn tay chị mềm mại lướt trên da thịt, chạm vào đâu là lửa cháy đến đó.
Khi khăn lau xuống đến bụng dưới, tôi không thể kiểm soát được phản ứng sinh lý của một chàng trai trẻ. “Thằng nhỏ” của tôi ngóc đầu dậy, chào cờ một cách kiêu hãnh và sừng sững. Tôi xấu hổ muốn độn thổ, vội lấy tay che đi nhưng không kịp.
Mẹ nhìn thấy. Chị khựng lại một giây, mặt đỏ bừng như gấc chín. Nhưng chị không quay đi, cũng không mắng tôi. Chị tiếp tục lau xuống đùi, cố tình lờ đi phần nhạy cảm ấy. Nhưng không gian chật hẹp khiến sự va chạm là không thể tránh khỏi. Mu bàn tay chị vô tình (hay cố ý?) quệt qua đầu “thằng nhỏ”.
“Ưm…” Tôi khẽ rên lên một tiếng. Mẹ giật mình rụt tay lại. Không khí im lặng đến ngột ngạt, chỉ có tiếng nước nhỏ giọt tí tách. “Lâm Lâm… con khó chịu lắm à?” Chị lí nhí hỏi, giọng nói nhỏ như tiếng muỗi kêu. “Vâng… nó… căng quá…” Tôi thành thật thú nhận, hơi thở dồn dập.
Mẹ cắn môi, đấu tranh tư tưởng dữ dội. Cuối cùng, chị hít một hơi sâu, nhìn thẳng vào mắt tôi, ánh mắt long lanh ướt át. “Để mẹ… giúp con nhé?”
Tôi trợn tròn mắt, không tin vào tai mình. Mẹ… muốn giúp tôi giải quyết nhu cầu? Chưa kịp để tôi trả lời, bàn tay run rẩy của chị đã vươn ra, nhẹ nhàng nắm lấy cự vật đang nóng hổi của tôi. Cảm giác mềm mại, ấm áp từ lòng bàn tay mẹ bao trùm lấy nó khiến tôi sướng đến tê dại cả da đầu.
Chị bắt đầu di chuyển tay, lên xuống nhịp nhàng. Ban đầu còn vụng về, nhưng sau đó, như được bản năng dẫn dắt, chị dần nắm bắt được nhịp điệu. Mắt chị nhìn chăm chú vào “cái ấy”, khuôn mặt đỏ lựng, môi hé mở thở dốc. Hình ảnh mẹ tôi – người phụ nữ đoan trang, hiền thục – đang thủ dâm cho con trai mình trong phòng tắm mờ hơi nước, là một sự kích thích thị giác và tâm lý mãnh liệt nhất mà tôi từng trải qua.
“A… mẹ… sướng quá…” Tôi ngửa cổ ra sau, rên rỉ không kiềm chế. Tay mẹ di chuyển nhanh hơn, mạnh hơn. “Bắn đi… con trai… bắn ra đi…” Giọng chị lạc đi, đầy mê hoặc.
Tôi gầm nhẹ một tiếng, toàn thân co giật, bắn ra những dòng tinh dịch trắng đục lên tay mẹ, lên ngực áo chị. Mẹ không hề ghê tởm, chị nhìn dòng chất lỏng ấy, ánh mắt mơ màng, rồi lặng lẽ lấy khăn lau sạch cho tôi.
________________

Bình luận

Để lại bình luận