Chương 7

– À cậu Thắng về rồi đấy à. Tiếng nói của cô Tâm vọng lên từ phòng khách làm con bé tỉnh ngay lập tức, cho mấy cuốn album đang xem dở vào túi bóng rồi cất vào chỗ cũ. Rồi chạy về phòng một mạch.

Từ trong phòng ghé tai vào cửa nó có thể nghe thấy tiếng bước chân của ba đang đi lên, hai tay ôm vào ngực thở hổn hển. Mấy cái hình ảnh lúc nãy không thể nào mà quên ngay được, nhưng sực nhớ là con phải thay quần áo thật nhanh để xuống ăn cơm. Con bé thay bộ đồ ngủ rồi xuống nhà giúp cô Tâm dọn đồ ăn ra bàn.

– Ly về rồi đó à con. Ông Thắng vừa bước xuống cầu thang vừa nói.
– Dạ con về một lúc rồi ạ. Con bé ngước mắt lên nhìn ba nó một cách ngại ngùng. Ừ thì lâu rồi không để ý đến ba nhưng mà ba đẹp trai thật. Một người đàn ông trung tuổi tri thức và đầy sức hút.
– Nào hai ba con ngồi vào bàn đi nào. Cô nẫu sẵn rồi hai người chỉ việc ăn rồi dọn gọn lại mai đến cô rửa cho. Con bé nhà cô hôm nay sốt nên cô về sớm. Cậu Thắng mai đi công tác tốt nhé. Tôi về đây. Cô Tâm đặt vội chiếc tạp về xuống rồi bước ra khỏi nhà.
– Cảm ơn chị Tâm, mai tôi đi rồi chị giúp tôi chăm cháu Ly với nhé. Ông Thắng nói.
– Cậu không phải lo tôi chăm đc, thế nhá. Nói rồi cô Tâm đóng cửa cái rầm để lại hai ba con ngồi với nhau.
– Ba lúc sáng ba chở con đi học muộn, thầy giáo chủ nhiệm mắng con. Ly nói với ba một giọng hờn trách.
– À ba xin lỗi, để ba gọi thầy nhé.
– Thôi cũng không cần đâu, ba gọi chi cho mất công.
– Này mai ba đi rồi ở nhà nhớ ngoan nghe lời cô Tâm và học hành cho chăm chỉ vào nhé?
– Con biết rồi. Ba nói mãi, ba chẳng bao giờ quan tâm đến con cả. Con bé nũng nĩu.
– Ừ thì công việc của ba nhiều quá ba xin lỗi con, sau đợt này ba sẽ đưa con đi du lịch nhé. Nói rồi ông Thắng gắp vào bát của con bé một ít thức ăn.
– Con ứ cần.
– Nào nào ăn nói. Hỗn với ba là không được đâu nha. Ông Thắng nói.
– Con thấy ảnh của ba và mẹ trong vali của ba rồi. Con bé nói.
– Ảnh gì? Chiếc đũa trên tay rơi xuống, tay ông Thắng hơi run.
– Ảnh đó đó… con bé đỏ mặt.
– ai cho con tự tiện vào phòng ba mẹ?? Ông Thắng quát.

Con bé Ly đứng dậy đẩy chiếc ghế ra rồi tiến lại gần ba, hai tay con bé ôm lấy khuôn mặt đầy râu của ba nó rồi bất ngờ hôn. Ông Thắng như chết đứng, đứa con gái ruột ông yêu thương bấy lâu nay đang làm cái quái gì thế này. Con bé đẩy lưỡi vào miệng ba nó hôn ba nó một cách nhiệt tình. Đôi mắt con bé gợi tình y như mẹ nó cách đây hơn 20 năm. Những ký ức ùa về trong đầu ông Thắng. Kiếm chế bản thân ông đẩy con gái ra…

– Con đang làm cái gì đấy hả??
– Con… con… Hai tay con bé đan vào nhau. Con… con yêu ba… Con muốn ba làm con giống như mẹ.
– Này… Ông Thắng tức đỏ mặt hét lên. Con có biết là con đang nói cái gì không hả???

Không kịp để ông Thắng phản ứng thêm nữa con bé rút từng cúc áo trên người ra rồi thả xuống sàn nhà, con bé không mặc áo ngực, cặp vú của con bé nhỏ nhưng nhũ hoa khá to và hồng hào đã sun lại từ bao giờ. Nó lại tiếp tục giữ hai tay ngang chun quần rồi kéo tụt quần xuống đất trước sự bất ngờ từ ba. Giữa hai chân con bé là một nhúm lông mới nhú. Con bé thật đẹp nó giống như mẹ nó đến 90%. Con thú trong người ông Thắng lúc này gần như là vô thức, con cặc cuộn lên từ trong quần lúc nào không hay.

– Ba… con muốn con là của ba. Con dành hết tất cả cho ba. Con yêu ba. Ba hãy biến con thành người phụ nữ của ba đi. Nói rồi con bé đứng bẽn lẽn với khuôn mặt đỏ ửng.
– Con… con… có biết là con đang làm gì không?

Bình luận

Để lại bình luận