Chương 2

Sốc vãi lìn, trước mặt tôi là cái bệ xí bệt đầy cứt và nước tiểu, từng dòng nước vàng vàng khai khai vẫn còn đọng lại trên 2 cái đế đặt chân, thùng rác không đậy nắp đầy nhưng tờ giấy dính vệt vàng. Nhìn kinh khủng thế mà tôi một đứa con gái 16 tuổi nhìn kích thích. Tôi đưa tay xuống hạ bộ vuốt ve âm vật đã sưng lên lúc nào không hay. Lấy ra một chiếc cắm mông cỡ nhỏ, liếm nhẹ rồi đẩy nó vào đít, nhét nhẹ nhàng 2 cục rung vào con bướm đang chảy nước rồi dán một lớp băng dính bên ngoài tránh nó bị tuột ra ngoài. Tất nhiên tôi vẫn còn trinh, tôi chỉ nhét nó ở rìa mà thôi. Buộc một sợi xích quanh cổ quỳ xuống mặt đối diện toilet, quấn 1 vòng quanh ống nước. Hai tay chắp ra sau bật nút rung của 2 quả trứng trong lồn. Kéo vào đùi 2 chiếc còng bằng cao su, một đầu sẽ kéo đùi lên sát háng, đầu còn lại gắn dây xích buộc ở cổ chân. Như vậy tôi sẽ không thể thẳng chân mà sẽ quỳ bằng đầu gối cực kỳ đau đớn. Vừa mới bật mức nhẹ nhất mà người tôi đã rung bần bật, tí nữa thì đổ người úp mặt vào cái bệ xí đầy cứt. Tôi thở hổn hển, nhưng may mắn dây xích quanh cổ buộc đối diện với cọc ống nước đã căng ra hết mức giữ người tôi lại nhưng mũi của tôi vẫn chạm nhẹ vào đống cứt. Cảm giác vừa nhục, vừa đau, vừa khó chịu vừa sướng kết hợp lại làm tôi không thể nào diễn tả lại bằng lời.

Một con bé 16t trần truồng, thủ dâm trong nhà vệ sinh nam, thật biến thái. Thời gian cho nhưng lần thủ dâm của tôi sẽ tự trói buộc 2 tiếng và tưởng tượng bị hành hạ như một con súc vật. Thường 2 tiếng sau khi đã thỏa mãn thì tôi sẽ tự cởi trói cho mình rồi về nhà nhưng khốn nạn, có tiếng bước chân…

Có tiếng bước chân bước vào nhà vệ sinh, tiếng xèn xẹt của cát dính dưới đế giày hoặc dép của ai đó kéo kẹt trên sàn nhà đầy những vũng nước ngày một rõ hơn. Tôi cực kỳ ghét mấy cái con người mà bước đi không nhấc được chân lên mà cứ trượt trên sàn nhà. Nín thở một phần vì lo sợ, một phần vì mùi thúi của đống phân trước mặt, bây giờ mà cử động dù một chút thôi thì tiếng leng keng của dây xích sẽ làm người này chú ý đến căn buồng cuối cùng. Đó sẽ là dấu chấm hết cho cuộc đời chưa nở đã tàn của tui. Lông tơ trên người đã dựng đứng hết lên, một cơn gió nhẹ bây giờ cũng có thể làm cơ thể này chết đứng.

Tiếng lách cách tháo dây nịt, tiếng xẹc xẹc kéo phéc – mơ – tuy, tiếng thờ dài của một nam dưới:

– Xè xè. Nước tiểu chảy róc rách.

Tôi còn ngửi được mùi thuốc lá mà thằng cha này đang hút dở bay vào tận trong này. Ôi cái mùi thuốc mà bình thường ngửi thôi đã ho sặc sụa thì nay nó như nước hoa vậy, nó làm dịu cho cái mũi tội nghiệp đang bị hành hạ một cách dã man của mùi cứt và mùi khai của nước tiểu ở đây. Nhưng mà người tính đéo thể nào bằng trời tính được, tôi quên tắt 2 quả trứng rung lắp pin con thỏ rẻ tiền đang kêu rè rè dưới háng của mình: V. Mẹ nó đúng là cái hàng trên mạng chỉ được cái rẻ chứ không được cái tích sự gì. Hai quả trứng rung cứ đập liên tục vào nhau trong con bướm non còn trinh của tôi tạo ra âm thanh tuy nhỏ nhưng trong cái không gian kín chết tiệt này thì đó là cả 1 bản giao hưởng mà Beethoven có đào mồ bật dậy cũng chỉ có thể thốt lên: “Ăn lồn rồi” mà thôi. Nhẹ tay nhất có thể sờ vào cái nút bấm lủng lẳng dưới háng và cố gắng hết sức để không tạo ra âm thanh.

– “Cách”. Tôi bấm nút, vừa bấm vừa lẩm nhẩm van xin.

Trời đất quỷ thần ơi sau cái tiếng bấm “cách” của tôi là cái tiếng xè xè đang nghe bon tai bỗng nhiên khựng lại. Tôi hồn siêu phách lạc con mẹ nó luôn, như có 1 luồng điện phát ra từ phía dưới bụng mà chắc chắn là từ cái hột le chạy đến mọi ngóc ngách trong cái cơ thể nhỏ bé này. Không nó như một đợt sóng đánh liên tiếp, tôi có thể cảm nhận được từng dây thần kinh rung động theo cơ thể chạy từ âm đạo lên đầu vú sau đó lên não. Cổ chân quéo lại, nín thở và mắt nhắm nghiền chẳng thể nào mở ra được. Chính cơ thể tôi đã phản bội tôi, ý thức của tôi đã bị mất đi trong một đến hai giây, đó có thể là cái cảm giác mà tôi đã từng đọc truyện người ta gọi là cực khoái dâng trào. Nước đái chảy dài xuống hai bên đùi mặc dù tôi đã kiểm soát được bản thân mình không lâu sau đó. Tôi không ý thức được chuyện gì đã xảy ra với bản thân mình nữa nhưng.

Bình luận

Để lại bình luận