Chương 10

Bạch Quân Nghi bị thái độ hòa hoãn của Chu Hổ làm cho lúng túng. Tuy rằng rất hận thằng này, nhưng còn chưa đến mức phải không đội trời chung. Chỉ cần hắn đừng ra tay cướp đoạt động phủ này của nàng là được. Về phần việc đã diễn ra mấy ngày qua, Quân Nghi cũng chẳng mấy quan tâm. Nàng chẳng phải loại con gái thế tục, thủ tiết như mạng. Một khi đã tu đến Tiên Vương, thì tình dục chẳng qua cũng chỉ là một loại xu hướng ngoài thân mà thôi. Tuy rằng nhiều năm qua vẫn luôn thủ tiết, vì Lam Hải đối với nàng rất tốt, nhưng Quân Nghi cũng chẳng cần phải khóc lóc đòi tự sát các kiểu.

– Ngươi muốn gì ở ta?

– Đừng lo, ta sẽ không đòi hỏi động phủ này của nàng đâu.

Quân Nghi thầm thở phào, thế thì được. Miễn là không phải vật nàng yêu quý là được. Về phần tên đệ tử kia, sau khi về phái, nàng sẽ âm thầm thủ tiêu hắn ngay. Còn không thì xóa trí nhớ, giữ lại làm nô bộc cũng được.

– Động này của nàng, thực chất là một món đạo khí đã chết.

– Ta cũng nghĩ vậy.

– Nước trong hồ gọi là Vô Tình Thủy. Chữa thương chẳng qua chỉ là tác dụng kém cỏi nhất của nó mà thôi, so với Thiên Niên Băng Chi kém xa vạn dặm. Tác dụng thật sự của nó…

– Là gì?

– Trước hết nghe kỹ vấn đề của ta cái đã.

Chu Hổ cười nhạt:

– Ta đại diện cho Vũ Trọng Đế, đến đây chiêu hàng Thiên Sơn Thần Giáo. Muốn nàng và giáo chúng bắt tay trở thành đồng minh.

– Để làm gì?

– Toàn diện khai chiến với Xích Quỷ Quốc.

Bạch Quân Nghi bất ngờ thét lên:

– Điên rồi… các người điên rồi sao?

– Đúng vậy, ta và Trọng Đế đều điên rồi. Nàng có muốn cùng điên với chúng ta hay không?

– Các người… mục đích của các người là gì?

Chu Hổ đứng thẳng, bạo phát ra khí thế cuồng cuộn của một vị Tiên Vương, khẽ gằn từng chữ:

– Mở… ra… Thiên… Môn.

Thiên Sơn Thần Giáo dạo đây hết sức nhộn nhịp, bởi thông qua chưởng giáo Lam Hải, giáo chúng đã biết rằng giờ đây, Thiên Sơn sẽ bắt tay cùng Vũ Thiên Quốc và 4 môn phái khác, tạo thành một liên minh đối kháng cùng Xích Quỷ Quốc, một trong những đế quốc hùng mạnh nhất thiên hạ.

Lời đề nghị này ban đầu đến từ chưởng giáo phu nhân, Bạch Quân Nghi, sau được Lam Hải và 12 trưởng lão thông qua, cuối cùng mới đi đến hiệp nghị.

Mục đích thật sự của liên minh này, chỉ Bạch Quân Nghi mới biết.

Chu Hổ sau khi ký hiệp ước với nàng, đã đem một phần sự thật ra kể.

Trong băng động, sau khi tuyên bố bế quan, Bạch Quân Nghi đã đem gã đệ tử đã cùng nàng giao cấu vào đây, cùng nhau hoan lạc suốt nhiều tháng liền. Hai cô trò chưa từng ngơi nghỉ, ngoại trừ lúc điều khí dưỡng thần và sử dụng công năng chính của Vô Tình Thủy, thì toàn bộ thời gian đều dành ra để làm tình.

Đến tận lúc này, Bạch Quân Nghi mới biết được, Hổ – gã đệ tử mới của nàng thực chất cũng chỉ là một phân thân của Chu Hổ mà thôi. Ngay từ đầu, nàng đã bị tính kế, nhưng hiện tại hận khí cũng đã tiêu hơn phân nửa. Phần bởi vì cả hai đều đang đứng chung một chiến tuyến, phần nữa vì làm tình không ngờ lại sung sướng đến vậy.

Bạch Quân Nghi sống đủ 35 năm trên đời, lần đầu tiên cảm nhận được khoái cảm đích thực của tình dục. Lam Hải mê võ như mạng, lại bị thiên phú yêu dị của vợ mình kích thích theo đuổi, nên suốt nhiều năm qua vẫn chẳng màng đến nàng. Quân Nghi hoàn toàn có thể đếm số lần sinh hoạt của hai vợ chồng trong 20 năm qua.

Nhưng từ khi lọt vào mê chướng của Chu Hổ, nàng đã chẳng thể đếm nổi số lần hắn (và phân thân) xuất tinh vào trong mình nữa rồi. Âm đạo của nàng lúc nào cũng trong tình trạng ngập nước và tinh trùng. Trong băng động, miễn là rảnh rỗi, nàng luôn bị phân thân của Chu Hổ lật ra lấp cu vào lồn.

– Hổ… không sợ ta có em bé với ngài à?

Ngâm mình trong Vô Tình Thủy, Quân Nghi truyền âm hỏi Hổ. Gã trần truồng ngồi trên bờ, tu luyện Tọa Sinh Kinh, khẽ cười nhạt đáp lời:

Bình luận

Để lại bình luận