Chương 2

Vũ Vương nguyên bản tên là Trần Trọng Đế, nhưng sau khi đảo chính, giết chết Vũ Vương đời trước liền cải sang họ Vũ, mặc nhiên chiếm lấy cả hậu cung, bao gồm cả mẹ của kẻ thù và vợ của hắn ta.

– Này Hổ, ta nói mi ngừng lại chút được không?

– Đế ca, tôi vì huynh mà bôn ba mấy vạn dặm đi chém đầu con trai của Long Vương, lấy huyết tủy hắn cho huynh luyện công… nể mặt, để tôi sướng chút có được không hả?

– Chúng ta đang bàn chính sự đó thằng điên. Mày chơi gái đến nhũn cả não rồi à?

Chu Hổ bực dọc, đành phải nén việc đánh thức Lục Tán dậy mà quay sang bàn chuyện nghiêm túc với Vũ Vương.

– Con gái, sang kia ngủ với bà và mẹ đi. Cha phải cùng Chu thúc đi ngoài có tí việc.

Cô gái đang thổi kèn hăng say cho Vũ Vương, không ai khác chính là ngũ công chúa Vũ Tuyết, con gái ruột của hắn. Nàng nghe cha mình nói vậy liền ngoan ngoãn đến bên cạnh mẹ mà ngủ thật êm đềm.

Vũ Vương sau khi đăng cơ liền giết sạch huyết mạch của đời trước (gồm 13 hoàng tử và 8 công chúa), chỉ giữ lại hậu cung. Lục Tán về sau gả cho hắn, được phong làm hoàng hậu, liền hạ sinh hai đứa, một trai (thái tử Vũ Cực – năm nay 22), một gái (Vũ Tuyết – năm nay 14).

Do đó, ngoại trừ việc hậu cung là vợ của Vũ Vương trước ra, thì con cái trực hệ đời sau đều là của Vũ Trọng Đế cả. Tuy rằng tính đến thời điểm hiện tại, sau hơn 25 năm trị vì, Vũ Trọng Đế chỉ mới có vỏn vẹn 6 đứa con mà thôi.

Chu Hổ và Vũ Vương rời khỏi căn phòng dâm loạn, nơi cả hai vừa chơi một lúc cả ba thế hệ.

Họ tiến vào thư phòng, bàn luận suốt cả buổi chiều.

Nội dung của cuộc họp… vẫn đang được giữ bí mật.

Đêm đến, Chu Hổ sau khi dùng bữa xong liền tiến thẳng vào phòng của thái hậu Triệu Hà. Vũ Vương sau khi bế quan cùng máu tủy của con trai Long Vương liền giao việc thỏa mãn hậu cung cho Chu Hổ. Giữa hai người, ngoại trừ hoàng vị ra thì thứ gì cũng có thể chia sẻ được cả.

Chu Hổ thích nhất là Triệu Hà, bởi nàng ta không những mang thân phận thái hậu chí cao, là mẹ ruột của Vũ Vương đời trước, mà còn là một trong 28 mỹ nhân xuất thế đương thời. Sắc đẹp của nàng được đánh giá khá cao, xếp hạng thứ 26. Vẻ đẹp của nàng mang một nét thành thục vô cùng kiều diễm, dù đã ngoài 60 nhưng nhờ tu luyện võ công nên vẫn còn rất sung mãn trong chuyện tình dục. Thân thể căng đầy nhựa sống, gương mặt kiêu sa cùng mái tóc muối tiêu bắt mắt, âm đạo khít chặt luôn là niềm đam mê bất tận cho Chu Hổ.

Mắt thấy thái hậu đang nằm sấp trên giường, trong tình trạng khỏa thân mà đọc sách dưới ánh đèn dầu leo lét, Chu Hổ bỗng cảm thấy hứng tình vô cùng. Hắn âm thầm tiếp cận, nhưng xem ra không gạt được người phụ nữ này rồi.

– Hoàng nhi… sao đêm nay lại tìm đến ta?

Triệu Hà đem sách cất đi, toan quay lại thì bỗng:

– Sao lại là ngươi?

– Thái hậu không hoan nghênh tôi à?

– Sao lại không chứ? Tới đây, Hổ nhi của ta.

Chu Hổ rất hưởng thụ cách gọi này, vì hắn mồ côi cha mẹ từ nhỏ, giống Vũ Trọng Đế vậy.

– Nàng đang đọc sách gì vậy?

– Là binh pháp.

Thái hậu thở dài, trong đôi mắt hiện ra vẻ tang thương…

– Vẫn còn ôm hận sao?

– Tất nhiên, con trai ta bị hắn hại chết. Ta là mẹ, không những chẳng thể báo thù mà còn phải hiến thân để giữ mạng sống.

– Sao không tự sát đi?

– Ta tu luyện chính là Linh Bảo Kinh. Môn này có một quy định, buộc người luyện phải thề độc là không được tự sát, nếu không hồn phi phách tán. Ta thì đánh không lại, chẳng thể tự sát mà hắn cũng chẳng thèm giết ta. Hắn bảo, nếu có thể thắng hắn một ván cờ, thì hắn sẽ cho ta cơ hội được quyết đấu sinh tử hòng kết thúc mạng sống này. Nhưng tiếc là… Trọng Đế… hắn thật quá kỳ tài. Không những võ công siêu việt mà trí tuệ cũng hơn xa người thường. Ta tự nhận dưới cơ, không cách nào phản kháng.

Bình luận

Để lại bình luận