Chương 3

– Tội em bao nhiêu roi?
– Hả? Em… em tưởng phạt chép bài?
– Em rất hay mất tập trung cho dù cho em phạt chép 100 – 1000 lần thì cũng vậy! Đối với anh hình phạt đòn roi sẽ thích hợp với em hơn, lúc xưa nhờ ba em đánh mà anh đỡ hơn nè tính ra thầy phải đánh em từ bé chứ không nên chờ đến bây giờ!
– Không! Em lớn rồi em sắp trưởng thành rồi, em không phải trẻ con mà bị ăn đòn! Anh đi đi em không học nữa!

Loan nó nói rồi lấy tay định đẩy Minh ra khỏi phòng mình, Minh sức trai tráng anh gượng lại, rồi anh móc trong túi mình ra cái cây màu hồng lúc nãy trên giường của nó. Nó há mồm cứng lưỡi:

– Anh… anh…
– Em tìm thứ này nãy giờ đúng không?

Nó lắc đầu lia lịa, hai mắt nhắm lại mà mắc cỡ không dám ngó anh. Minh nói tiếp:

– Tính ra anh định không nói với em về món đồ này, anh định sẽ vứt trên đường về để em không phải sử dụng nó nữa, việc của em giờ là tập trung cho kỳ thi chứ không phải thủ dâm!
– Em…
– Giờ anh cho em hai lựa chọn, một là lấy cây roi này sau đó nằm xuống anh đánh, hai là lấy sextoy đi xuống với anh để anh báo lại với thầy!
– Đừng… Đừng mà anh! Em xin anh đừng nói ba em, em hứa sẽ nghe lời anh mà!

Nó khóc lóc van xin anh. Minh đưa ra 2 bên, một bên là cây roi mây và một bên cái sextoy đó. Loan nó rung sợ rồi cầm cây roi. Minh lấy cái sextoy cất vào trong túi mình rồi nói:

– Giờ thì nằm xuống kê cái đít cao lên cho anh!

Nó rón rén nằm lên từ từ, từ lớn tới bé hai chị em được cưng chiều nên lần này là lần đầu tiên nó bị ăn đòn. Loan nó giống ba nên cao tầm 1m6 đôi chân thon dài nó nằm đưa cái đít cao vút lên. Minh cầm cây roi bước tới:

– Giờ tự cởi váy ra rồi kéo quần lót xuống hở mông cho anh!
– Là sao anh? Cởi luôn hả? Không được em lớn rồi mà!
– Anh đánh chứ có hiếp em đâu mà sợ, mà anh là bác sĩ phụ khoa anh thấy hằng ngày, em lớn rồi nên phải làm vậy! Nhanh lên anh đếm 1 – 10 chưa xong thì anh sẽ phạt thêm! Một… hai… ba…

Loan cảm thấy xấu hổ, trước giờ chị nó còn chưa thấy được nó giờ thì phải tuột ra cho người khác thấy, nhưng nó nghĩ tới chuyện bị anh phát hiện nó thủ dâm rồi đi méc ba nó còn xấu hổ hơn chuyện này thôi kệ chấp nhận. Rồi nó từ từ kéo cái váy ra lộ cái quần lót màu đen loại ren. Minh đếm tới 7 thì nó củng kéo xong cái váy đến mắt cá chân.

– Còn cái quần lót sao chưa kéo? Anh đếm tới 7 là số roi dành cho em, giờ không kéo lẹ anh đếm thêm nha!

Nó nghe sợ liền kéo cái roẹt xuống lộ nguyên cặp mông trắng phau, nhìn sơ qua thì số đo vòng ba của nó cũng phải 87 – 88, rồi Minh lấy cái roi nhịp nhịp nhẹ lên cặp mông này.

– Giờ anh đánh tới đâu em đếm tới đó nếu trật nhịp đếm lại!

Rồi chót… chót… chót… Minh quất lẹ 3 roi lên cái mông nó, nó cũng đếm một… hai… ba rồi nước mắt ứa ra, cái cảm giác lạnh ngắt rồi nóng rang hiện trên 3 lằn roi trên mông nó, nó xoa xoa che đít lại thì Minh quất cho 1 cái lên tay. Rồi Minh đánh thêm chót… chót… chót… chót. Củng đủ 7 roi, 7 lằn roi trắng sưng lên rồi chuyển từ từ sang màu hồng nằm trên cặp mông của Loan. Mới bữa đầu mà anh đánh vậy rồi chắc nó cũng không dám nửa. Rồi nó lấy tay định kéo cái quần lót lên thì bị cây roi chặn:

– Anh đã cho em kéo lên chưa?
– Dạ chưa! Nhưng anh đánh đủ rồi mà.
– Từ giờ em làm gì cũng phải xin phép anh trước, nếu quên anh đánh tiếp nghe chưa.
– Dạ, vậy anh cho em kéo quần lên nhe!

Anh gật đầu nó liền kéo lên, định kéo thêm cái váy thì anh đá cái váy văng vào góc tường:

– Em chỉ xin mặc quần chứ đâu có xin váy! À anh để ý thấy em đang mặc quần loại ren phải không?

Bình luận

Để lại bình luận