Chương 1

Chà, cuối cùng thì cũng xong.

Nguyễn Long thở phào một cái, tay quệt vệt mồ hôi lấm tấm trên trán. Cái nắng Sài Gòn đúng là không đùa được, mới đầu tháng chín mà đã như muốn nướng chín người ta. Bà chủ nhà, một người phụ nữ trung niên có nụ cười xởi lởi và thân hình hơi đậm, vừa trao cho cậu chiếc chìa khóa.

“Đây, phòng 201 nhé cậu trai trẻ. Chìa khóa phòng riêng của cậu, còn đây là chìa khóa cửa chính.” Bà vừa nói vừa dúi vào lòng bàn tay cậu hai chiếc chìa khóa kim loại mát lạnh. “Bác đã dặn dò thằng bé cùng phòng rồi. Nó cũng sinh viên năm nhất như cậu, hiền lành, chăm học lắm. Hai đứa ở với nhau thì cố gắng bảo ban nhau học hành, đừng có mà bày bừa, lôi gái về nhà là bác phạt đó nghe chưa!”

Nguyễn Long gãi đầu cười hề hề, cái vẻ ngây thơ cố hữu hiện rõ trên khuôn mặt sắc sảo. Cậu chỉ biết gật đầu lia lịa: “Dạ vâng ạ, cháu cảm ơn bác. Cháu hứa sẽ không làm phiền ai đâu ạ.”

Cậu trai mười tám tuổi này vừa mới chân ướt chân ráo lên thành phố sau khi xuất sắc giật được ngôi vị Thủ khoa đầu vào của trường Đại học Kinh tế danh giá. Với chiều cao một mét chín mươi sừng sững, thân hình như tạc tượng với bộ ngực nở nang và cơ bụng sáu múi cuồn cuộn ẩn sau lớp áo thun đen đơn giản, Long dễ dàng thu hút mọi ánh nhìn. Nhưng trái với vẻ ngoài nam tính, chững chạc đó, tính cách cậu lại hiền lành và có phần hơi khù khờ trong chuyện đời. Đây là lần đầu tiên cậu sống xa nhà, và việc tìm được một căn hộ có bạn cùng phòng là nam khiến cậu an tâm hơn hẳn.

“Thế thôi, bác về nhé. Cứ tự nhiên dọn đồ vào đi.” Bà chủ nhà vỗ vỗ vai cậu mấy cái rõ mạnh rồi quay lưng đi, đôi dép lê loẹt quẹt trên hành lang.

Chỉ còn lại một mình, Long hít một hơi thật sâu, cảm giác tự do và một chút lo lắng của cuộc sống tự lập lần đầu tiên ập đến. Cậu tra chìa khóa vào ổ, tiếng “cạch” khô khốc vang lên. Cánh cửa gỗ nặng nề từ từ mở ra, hé lộ không gian bên trong căn hộ.

Căn hộ không lớn lắm nhưng khá gọn gàng và đầy đủ tiện nghi. Một phòng khách nhỏ nối liền với khu bếp, hai bên là hai cánh cửa dẫn vào phòng ngủ riêng. Một bên rõ ràng đã có người ở. Sách vở vứt lung tung trên chiếc bàn nhỏ, vài bộ quần áo vắt vẻo trên thành ghế, và một đôi sneaker còn dính bùn đất nằm chỏng chơ gần cửa. Trông có vẻ là một cậu con trai khá năng động và… hơi bừa bộn. Long khẽ nhíu mày, nhưng rồi lại tự nhủ rằng con trai với nhau thì thế cũng là bình thường.

Bên còn lại của căn hộ là phần của cậu, trống trơn và sạch sẽ. Cậu đặt chiếc ba lô to sụ xuống sàn rồi bắt đầu công việc nặng nhọc nhất: chuyển đồ.

Mấy chuyến xe ôm đã chở hết đồ đạc của cậu chất đống ngoài cửa. Giờ là lúc thể hiện thành quả của bao năm tháng tập gym. Long cởi phăng chiếc kính đen, tiện tay vứt lên ghế sofa. Cậu xắn tay áo thun, để lộ bắp tay săn chắc nổi rõ những đường gân mạnh mẽ. Thùng đồ đầu tiên là sách vở, nặng trịch. Long gồng mình, cơ ngực và cơ lưng căng phồng lên, ép chặt vào lớp áo mỏng. Từng thớ cơ trên người cậu như đang gồng lên biểu tình dưới lớp vải, trông vô cùng quyến rũ.

Cậu hì hục bê hết thùng này đến thùng khác vào phòng, mồ hôi bắt đầu túa ra như tắm. Chiếc áo thun đen nhanh chóng ướt sũng, dính chặt vào cơ thể sáu múi hoàn hảo. Chiếc quần dài thể thao co giãn cũng bó sát vào cặp mông săn chắc và đôi chân dài miên man. Đặc biệt, mỗi khi cúi xuống, phần trước của chiếc quần lại căng phồng lên một cách đầy đe dọa, để lộ ra con quái vật khổng lồ đang say ngủ bên trong. Một kích thước phi thực tế mà bất kỳ ai nhìn thấy cũng phải kinh hoàng.

Sau gần một tiếng đồng hồ vật lộn, cuối cùng mọi thứ cũng đã yên vị trong phòng. Long đứng giữa phòng khách, thở hổn hển. Cổ họng cậu khô khốc. Phải đi uống miếng nước mới được. Cậu tiến về phía tủ lạnh, mở ra và tu một hơi cạn cả chai nước lọc. Cái cảm giác mát lạnh chạy dọc sống lưng khiến cậu sảng khoái vô cùng.

Bình luận

Để lại bình luận