Chương 1

Lý Hiểu Sính là hoa khôi của trường cấp ba N. Từ khi cô vào trường, cô đã là hoa khôi của trường, cho đến khi lên lớp 12, hoa khôi của trường vẫn là cô.

Cô có một khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, ngoại trừ ở khóe mắt có một nốt ruồi ra thì đều trắng nõn như trứng gà bóc, ngũ quan tinh xảo lắp ráp cùng một chỗ đúng là một loại xinh đẹp động lòng người.

Duy nhất có một khuyết điểm, chính là bộ ngực của cô, vì hai vú còn đang phát triển nên chỉ lớn cỡ B, vừa bằng một tay có thể bao trọn.

Sự xinh đẹp cùng học lực của cô khiến cho người đời không dám khinh nhờn, đám con trai cũng chỉ dám nhìn từ xa mà không dám đến gần.

Nhưng thực ra, dục vọng của cô vốn tràn đầy, nhưng hết lần này tới lần khác bị cha mẹ quản quá nghiêm khắc, hơn nữa do áp lực của lớp 12 khiến cho Lý Hiểu Sính càng thêm khát vọng, đến mức việc thủ dâm thường xuyên cũng không thể thỏa mãn được cô.

Trong lúc vô tình, Lý Hiểu Sính phát hiện trong con hẻm nhỏ đối diện trường học có một Viện thôi miên, có thể thỏa mãn dục vọng, trong lòng cô liền ấp ủ dự định.

Nhưng cũng chỉ là suy nghĩ sâu trong lòng mà thôi, là nữ sinh nên cô cũng sợ bị lừa gạt, Lý Hiểu Sính không dám tùy tiện đi tới chỗ đó.

Cho đến một ngày thi không đạt kết quả tốt, Lý Hiểu Sính vẫn luôn là học sinh chiếm vị trí thứ nhất của trường lại tụt mất hai mươi điểm, bị người khác vượt mặt, dưới sự nghiêm khắc của cha mẹ, cuối cùng cô cũng sụp đổ, muốn bỏ nhà ra đi.

Chờ khi cô khôi phục tinh thần lại, không biết do ma xui quỷ khiến hay sao mà cô đã đứng trước Viện thôi miên, cũng đã xác định rõ dục vọng của mình.

“Cho nên Lý tiểu thư chỉ muốn thông qua việc thôi miên để cảm thụ dục vọng trong việc quan hệ tình dục thôi đúng không?”

Ánh mắt người đàn ông mang theo sắc mặt nghiêm túc, thái độ cũng rất đứng đắn, không có một tia ý tứ trêu chọc nào, đứng trước thái độ như vậy làm cho trong lòng Lý Hiểu Sính vừa dâng lên sự hối hận đã tiêu tán vài phần, trên mặt cô hiện lên một mảng đỏ ửng, cúi đầu “ừm” một tiếng.

“Vậy xin hỏi, Lý tiểu thư có thể trả bao nhiêu tiền làm phí thôi miên đây?”

Lý Hiểu Sính sửng sốt, bây giờ cô mới nhớ tới việc mình không trả tiền nổi, trong lúc đó mặt cô càng đỏ hơn. Cô bối rối lật ví đựng điện thoại di động trong túi, gom góp mấy lần cũng chỉ được mấy trăm đồng.

Đây đã là chi phí sinh hoạt và tiền tiêu vặt của Lý Hiểu Sính trong tháng này.

“Vậy à…” Người đàn ông không chế giễu cô vì số tiền mà anh ta còn nghiêm túc nói với cô: “Xin cô chờ một lát, tôi đi bàn bạc phương án thôi miên này một chút, số tiền này có thể sẽ giảm một phần theo yêu cầu của cô Lý.”

“A, được, cám ơn anh!” Lý Hiểu Sính ngày càng cảm thấy phòng khám thôi miên này đáng tin cậy.

Cô yên tâm chờ đợi, cô nghe thấy người đàn ông ngoài cửa phòng dường như đang bàn bạc dự án này với ai đó, sau đó anh ta mới bước vào với một tờ giấy trên tay, trên đó là phương án thôi miên cho Lý Hiểu Sính.

“Sau khi thảo luận, chúng tôi có thể thôi miên cho cô Lý miễn phí, nhưng mà cô Lý cần phải làm công cho viện thôi miên của chúng tôi.”

“Làm công?”

“Đúng vậy, thời gian tự học buổi tối sau khi tan học của cô Lý là khoảng 10 giờ tối đúng không? Khoảng thời gian này được chứ?”

Nghĩ đến nguyên nhân thành tích của mình sa sút gần đây, cô gật đầu đồng ý, chỉ cần có thể thỏa mãn ham muốn tình dục giày vò ấy thì dù có hy sinh thời gian tự học buổi tối, cô cũng tin cô sẽ trở lại vị trí dẫn đầu được thôi.

Sự hấp dẫn của việc thôi miên miễn phí làm Lý Hiểu Sính vui vẻ đến mức tạm thời quên mất phương án thôi miên của mình, cô cũng quên hỏi cái chuyện làm công là công việc như thế nào.

Bình luận

Để lại bình luận