Chương 9

Rốt cuộc, những cái đó roi lại tới nữa, ở lần thứ ba cô không chịu nổi, quỳ gối từ trên giường hướng dưới giường chạy, bên dưới còn kẹp đồ vật, mà bọn họ thế nhưng không ngăn cản cô. Cho rằng thời điểm này mình có thể chạy thoát khỏi bị đánh, cổ chân bị dây xích cùng lực quả tạ kéo lại, cô dùng sức nâng chân lên, liền một cái cũng không động được.

Hứa Tân ở trên lưng trắng tinh của cô hung hăng quất một roi, cười thầm “Nhìn xem, còn nghĩ rằng có thể chạy thoát, em cảm thấy có thể dễ dàng như vậy sao?”

Nâng lên chân hướng vai cô đá một cái, cô lại nổi điên cầu cứu Trịnh Nghị, ôm chân hắn ngẩng đầu lên xin tha.

“Đừng đánh tôi, ô cầu xin cậu buông tha tôi, đau quá a, tôi đau quá!”

Nồng đậm mày kiếm thoáng do dự, dùng đầu gối ấn vào bộ ngực no đủ, “Vậy em nói vài câu dễ nghe xem nào!”

Nói như thế nào, cô cũng không biết, Trịnh Nghị túm tóc cô, hô hấp phun ở trên mặt, thanh âm phá lệ từ tính.

“Chúng tôi là chủ nhân, em là nô lệ, em nghĩ xem, nên nói như thế nào để bọn tôi hài lòng đây?”

Cô toàn thân đều là trầy da cùng vết máu, quỳ trên mặt đất ôm lấy chân hắn cánh tay tràn đầy vết thương, phía bên phải mặt sưng đỏ lên, đôi mắt vì khóc nhiều mà vừa sưng vừa đỏ, môi run rẩy, nghe lời hắn nói.

“Chủ, chủ nhân, đừng đánh nô lệ, đau, đau quá, cầu xin chủ nhân”

Hắn cười vừa lòng, “Thực ngoan, vừa quỳ vừa bò đến chỗ bọn họ cấp từng người nói đi”

Những người đó đã không biết từ khi nào đi tới phía sau cô, tựa hồ như chờ xem trò hay, Lam Đà cùng Đàm Lam ngồi ở mép giường, hướng cô ngoắc ngón tay.

“Tới tiểu nô lệ, cho tôi nhìn xem em có hay không kẹp chặt dương vật giả a? Nếu rơi xuống, em chính là phải quỳ một ngày.”

Cô chống cánh tay bò đi qua, chỉ cầu bọn họ không cần lại hướng chính mình trên người đánh, thật sự đau quá.

“Ô nô lệ, nô lệ thực nghe lời, không có đem chấn động dương vật làm rớt.”

Đàm Lam nắm lấy đồ vật ở trong âm đạo xoay tròn một vòng, nghe cô tiếng thét chói tai, nắm lấy thân gậy, hướng trong hung hăng mà cắm xuống.

“Cho em kêu sao! Thật khó nghe!”

Đâm thủng miệng tử cung của cô, đều cảm giác được sưng to đổ máu, đau muốn chết, cô quỳ trên mặt đất ôm lấy cánh tay hắn, khóc không ra hình người.

“Chủ nhân ô nô lệ sai rồi, thực xin lỗi chủ nhân, không cần, không cần lại lộng.”

Lam Đà hung hăng bóp gương mặt nhỏ không nỡ nhìn thẳng kia, trên khuôn mặt tuấn dật như vẽ bày ra bộ dáng đồng tình với cô, “Thật đáng thương.”

“Đáng thương?”

Phía sau Hứa Tân cười lạnh một tiếng, đạp vào mông cô , “Câu dẫn chúng ta, làm chúng ta đối với cô ấy yêu thích không buông tay, đáng thương cái gì? Hôm nay liền quỳ một ngày cho tôi!”

Hắn cong lưng, đem dương vật giả cắm ở âm đạo rút ra, cô hoảng sợ thét chói tai, Lam Đà hướng trên mặt cô không nhẹ không nặng đánh một cái tát.

“Khóc cái gì, khó nghe muốn chết, kêu em quỳ liền quỳ, chúng ta là chủ nhân của em, em còn muốn nghe ai mệnh lệnh!”

Cô sợ hãi cúi đầu, “Xin, xin lỗi chủ nhân.”

“Chậc, thật dâm, nhìn cây dương vật giả này xem đều là dâm thuỷ của em, đúng là tuỳ thời tuỳ chỗ đều có thể động dục tiểu dâm oa mà”

Hứa Tân nhìn Lam Đà đưa mắt ra hiệu, hắn thực mau hiểu ý, bóp cằm làm cô mở ra miệng.

Vân Tô Tô ngẩng đầu còn chưa kịp phản ứng, một cây dương vật giả lúc nảy vừa cắm trong âm hộ chính mình trực tiếp thọc thẳng vào trong miệng, tiến sâu vào cổ họng, cô hít thở không thông mà nôn khan.

“Liếm sạch sẽ cho tôi! Đem dâm thuỷ của em đều ăn vào hết đi!”

Đầu lưỡi đảo qua đảo lại liếm dâm thuỷ trên dương vật giả, liếm đến sạch sẽ, trong miệng còn hàm chứa đồ vật không ngừng chấn động, cô quỳ gối trên mặt đất gần mép giường. Ghé vào nơi đó, liều mạng cắn chặt đồ vật, không cho nó rơi xuống.

Trên đầu vú lục lạc không ngừng rung lắc, nhũ kẹp bị lôi kéo đi xuống, từ lúc đầu đau đớn thất thanh khóc rống, đến bây giờ chết lặng, vẫn duy trì tư thế quỳ bò, hơn nữa vừa động đã bị yêu cầu không cho phép nhúc nhích.

Năm nam sinh ngồi ở kia trên giường chơi bài poker, trước mặt cô để năm cái roi thật dài, như cảnh cáo, nếu động, sẽ phải bị trừng phạt như thế nào.

Hai giờ qua đi, toàn bộ thân mình cứng đờ ra mồ hôi lạnh, trong miệng ngậm dương vật giả, thật lâu trôi qua làm đôi môi cô như chết lặng, đám nam sinh kia rốt cuộc cũng quay đầu nhìn qua.

Hứa Tân tấm tắc, “Thật dâm đãng, nhìn kia trong miệng còn cắm dương vật giả, thế nào lại trên mặt đất toàn là—”

Cô một tiếng cũng không dám phát ra, cho dù là âm thanh hít thở trong xoang mũi.

Quý Đỗ duỗi người, cầm lấy nước khoáng ở bên cạnh, uống ừng ực vào trong miệng, đem một chai nước đều uống cạn, ngón tay bóp cái chai không ném xuống đất, cười một tiếng.

“Cũng nên ngủ, đem đồ vật trong miệng cô ấy lấy ra đi”

Trịnh Nghị đứng dậy, đi đến bên người cô, đem cái dương vật giả rút ra, dùng chân vỗ vỗ mặt cô, “Đem nước bọt trên mặt đất toàn bộ liếm sạch sẽ cho tôi”

Tựa hồ trở thành thói quen, nghe đến mệnh lệnh vũ nhục mình, ngoan ngoãn cúi đầu quỳ rạp trên mặt đất liếm đi nước miếng.

Trong tay bọn họ cơ hồ mỗi người đều có một chai nước khoáng, toàn bộ uống vào trong miệng, Vân Tô Tô bắt đầu nghi hoặc, nhìn những bình nước rỗng kia, trong lòng trước sau có dự cảm bất an.

“Đêm nay quỳ trên mặt đất ngủ, học giống chó cái, đem mông chu lên, đầu quỳ rạp trên mặt đất”

Trịnh Nghị ấn đầu cô mệnh lệnh làm theo, nhéo trên mặt, lại suy nghĩ ra một cái ý tưởng mới.

“Hôm nay buổi tối không thao em, nhưng em đến canh cho bọn tôi ngủ, như thế nào rên rỉ thanh âm, kêu càng dâm càng tốt, chờ cho đến khi chúng tôi đi ngủ, hiểu không?”

Bình luận

Để lại bình luận