Chương 15

Thời gian làm tình thực sự là sau khi ăn tối, khi mà, kèm theo âm nhạc từ radio, chúng tôi âu yếm, vuốt ve, bú liếm, đại thể là ngấu nghiến lấy nhau.

Một điều đặc biệt là quan hệ tình dục của chúng tôi dường như không phải chỉ là cứ xiên thẳng vào nhau. Chúng tôi yêu thích việc quấn chặt lấy nhau, vuốt ve, âu yếm cho nhau, nói với nhau những lời mật ngọt yêu thương. Chúng tôi có thể làm điều này trong hàng giờ hoặc hơn, trước khi chúng tôi cùng dìu nhau đến cực khoái.

Sau cuộc thử nghiệm thất bại quan hệ qua hậu môn, hai chúng tôi quyết định là không mạo hiểm với nó nữa. Trừ điều này, mọi ngóc ngách trong cơ thể hai chúng tôi dường như đều được tận dụng tối đa cho mục đích thỏa mãn tình dục.

Một đêm nọ vào giữa tuần thứ hai từ khi chúng tôi lên đảo, lời tiên đoán của Harper đã trở thành hiện thực.

Đúng khi chúng tôi vừa xong buổi tối, cơn gió mạnh đầu tiên của trận cuồng phong đổ đến. Nó làm căn nhà dường như tròng thành dữ dội, khi nó vừa lắng xuống thì cơn gió khác lại ập tới.

Trong vòng non một giờ, gió mạnh rít lên từng hồi, từng hồi… bên cạnh những âm thanh khủng khiếp đó, chúng tôi có thể nghe thấy đại dương cũng lên cơn cuồng nộ, sấm chớp liên hồi đánh vào những dãy núi trên đảo.

Tôi nhớ như in suốt đời, những gì diễn ra trong đêm đó. Ngọc Mai chưa bao giờ mượt mà, dịu dàng và mềm mại hơn. Trong khi cơn bão hoành hành hung dữ ngoài trời, cơn bão khác bên trong căn nhà cũng nổi cơn thịnh nộ. Đó là cơn bão của sự thèm khát dâm đãng giữa hai chúng tôi, khi mà bản năng động vật nguyên thuỷ của chúng tôi cũng trỗi dậy.

Từ khi bắt đầu mối quan hệ mới của hai chúng tôi, chúng tôi thường rót cho nhau những lời yêu đương mật ngọt, nhưng đêm đó, chúng tôi điên cuồng ngấu nghiến nhau, chúng tôi xé toạc nhau ra và cùng gào thét những lời lẽ hiến dâng tận tình cho nhau.

Ngọc Mai rì rầm không dứt, “anh yêu, đóng mạnh vào em, thụ tinh cho em, làm em có thai đi, cho em đứa con của anh, làm em có chửa… làm ơn… hãy tạo nó ngay trong đêm nay.”

Nàng đi từ cơn cực khoái này đến cơn cực khoái khác, nàng gào rú lên với niềm hân hoan cũng như đau khổ, và tôi dường như cố đẩy những hạt giống để tượng thành con tôi vào sâu trong nàng hơn bao giờ hết.

Tôi muốn nuốt chửng lấy nàng, để chiếm được cả linh hồn lẫn thể xác yêu kiều của nàng. Đó là một trải nghiệm không chỉ cao hơn những gì mà tôi có với những người đàn bà khác, mà còn lớn hơn bất cứ những gì mà tôi đã từng có với Ngọc Mai.

Tôi không dám nói là tôi có khả năng theo kịp dòng thác khoái lạc cứ trào dâng từng đợt, từng đợt nối tiếp nhau của nàng, nhưng tôi chắc là đã phun như thác đổ hai lần vào âm đạo nàng, một lần vào miệng nàng và một lần vào vào giữa hai vú nàng, làm bắn tung tóe tinh khí vào mặt và mái tóc của nàng.

Đó là một trải nghiệm khác lạ của tình yêu thương và sự dâm dục. Hòa cùng cơn thịnh nộ của trận bão bên ngoài, tôi trút cơn thịnh nộ của mình vào người Ngọc Mai trong đêm đó. Cuộc đời của tôi đã bị gông lại cùng nàng trong đêm đó, mọi ngờ vực trong tình yêu của tôi với nàng trước đó, sau cái đêm ân ái dữ dội với nàng đã hoàn toàn biến mất. Sợi xích trói tôi lại với nàng chắc chắn hơn bất kỳ dây trói của lễ cưới nào, nếu có.

Tôi thường nghe người ta nói về những gì họ từng có, vào thời khắc ái ân, đã trải nghiệm những gì giống như tôi đã cố gắng mô tả, nhưng rồi họ kết luận, “Khi tôi thức dậy vào sáng hôm sau, nó vụt bay mất.”

Khi tôi thức dậy vào sáng hôm sau, nhìn thấy Ngọc Mai bên cạnh tôi, tôi không có bất kỳ cảm giác ân hận nào. Ý nghĩ của tôi khi tôi nhìn nàng vẫn trong cơn ngủ mê là “Liệu tôi có thể có và giữ được cả đời cái vưu vật đáng yêu này không?”

Cơn bão ngoài trời vẫn tiếp tục trút cơn giận dữ, sóng biển vẫn ầm ầm nghe đến váng cả óc. Bên trong căn nhà, giữa Ngọc Mai và tôi, chỉ có sự yên bình và mãn nguyện.

Bình luận

Để lại bình luận