Chương 3

“Mẹ ơi, tiếng gì vậy? Ba đang làm gì với dì đó vậy?” Đôi khi nghe thấy tiếng rên rỉ và những từ như “Con đĩ!”, “Mau liếm sạch cho tao!”, “Tao địt chết mày!” phát ra từ phòng của cha do phấn khích, Quân lại mở to đôi mắt ngây thơ hỏi mẹ.

“Con ngoan, đừng nghe.” Mẹ sẽ nhẹ nhàng bịt tai cậu lại, nước mắt lã chã rơi. Cùng lúc đó, cậu đột nhiên nhớ lại một lần tình cờ xông vào phòng cha, nhìn thấy một người phụ nữ tóc uốn lượn sóng ngồi dạng chân trên eo cha, dây áo ngực tuột khỏi vai, hai bầu vú đồ sộ lắc lư không ngừng theo chuyển động của cơ thể, vẻ mặt càng thêm đê mê. Lúc đó cậu không hiểu, nhưng trái tim non nớt lại đập loạn xạ như trống đánh. Âm thanh này gần như ám ảnh Quân suốt ba bốn năm, cho đến rất lâu sau này, nửa đêm tỉnh giấc, Quân đột nhiên hiểu ra âm thanh đó có nghĩa là gì.

Cậu thầm rủa cha trong lòng, hận không thể mong ông ta chết đi, nhưng đồng thời, mỗi khi nghĩ đến bầu vú lắc lư trước ngực người phụ nữ kia, lại hoảng loạn không thể tự chủ. Cho đến một buổi tối sau khi lên cấp hai, Quân từ bên ngoài về vô tình xông vào phòng tắm, không chủ ý nhìn thấy mẹ trần truồng đang tắm bên trong, thân thể dưới vòi hoa sen trắng nõn mịn màng, đặc biệt là hai bầu vú xinh đẹp tinh xảo trước ngực đập vào mắt, gần như giao thoa với thân thể người phụ nữ kia nhiều năm trước, chồng lên nhau. Gương mặt hoảng hốt của mẹ không những không làm Quân sợ hãi, ngược lại càng khiến cậu thêm mấy phần thương cảm và rung động với mẹ.

Đây là một tình cảm vô cùng phức tạp, người mẹ đã chăm sóc, bầu bạn với cậu suốt mười mấy năm trời, giờ đây khi Quân nghĩ đến, trong lòng lại mang theo mấy phần xao động khó kìm nén. “Á! Là Quân hả?” Mẹ kêu lên một tiếng kinh ngạc, theo phản xạ dùng khăn tắm che trước ngực, hai bầu vú quyến rũ kia biến mất trước mắt Quân. Thấy là Quân, Linh Chi thở phào nhẹ nhõm, hơi nước mờ mịt, không biết có phải Quân nhìn nhầm không, cậu lại phát hiện hai má mẹ ửng lên hai vầng hồng mỏng. “Con muốn dùng nhà vệ sinh hả? Đợi chút mẹ tắm xong liền.” Linh Chi nhẹ giọng hỏi, không một chút hoang mang.

Ánh mắt Quân hoảng loạn vô cùng, vội vàng rời khỏi phòng tắm, mẹ ở sau lưng nói thêm gì đó cậu hoàn toàn không nghe thấy, trong lòng chỉ nghĩ đến việc mẹ vừa rồi lại hoàn toàn không có chút bất mãn nào với việc cậu xông vào, điều này khiến tim cậu đập nhanh một cách khó hiểu, nhưng đồng thời dường như ở nơi nào đó sâu thẳm trong lòng, một cánh cửa cấm kỵ từ từ hé mở một khe hở.

“Quân, sao nhìn con không vui vậy? Cãi nhau với bạn học, hay là không khỏe trong người? Để mẹ xem nào.”

Quân mơ màng nhìn thấy mẹ quấn khăn tắm bước ra, trên người còn mang theo hơi nước bốc lên, không đợi cậu nói gì, mẹ trực tiếp ấn đầu cậu vào lòng mình. Sự mềm mại và ngọt ngào khiến cậu vô cùng yên tâm đó, đã không còn đơn thuần như trước nữa. Quân hít hà mùi hương quyến rũ trên người Linh Chi, cảm nhận được dương vật đang dần cương cứng của mình, trong lòng dâng lên một nỗi hổ thẹn khó tả.

Đây là mẹ của cậu!

Mặc dù trông trẻ trung như chị gái, dáng người càng được giữ gìn cẩn thận, trước lồi sau vểnh, khí chất cũng tao nhã như người phụ nữ chưa từng sinh con, nhưng cuối cùng vẫn là mẹ của cậu. Mấy lần muốn thoát khỏi tình cảnh khó xử này, nhưng Quân lại càng phát hiện, càng trốn tránh, cảm giác đó lại càng chân thật. Đôi khi nhìn mẹ nấu cơm trong bếp, cậu phải tự cấu mình thật mạnh, mới có thể kìm nén được sự thôi thúc muốn ôm mẹ từ phía sau, thậm chí là muốn hôn sâu lên chiếc cổ trắng ngần của bà. Cậu không biết thứ tình cảm đáng xấu hổ này nảy sinh từ đâu, có phải liên quan đến sự dẫn dắt của cha lúc ban đầu hay không, nhưng khi ý thức được vấn đề này, cũng đã là một bước chân vào, ngoảnh lại đã không kịp nữa rồi.

Bình luận

Để lại bình luận